Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

Quân SựDị GiớiNgôn TìnhXuyên KhôngQuan TrườngCung ĐấuNữ CườngGia ĐấuĐiền VănCổ Đại

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000

970 chương

Truyện cùng tác giả

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Tình Thiên Bạch Lộc

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Sắc Nước Hương Trời
Sắc Nước Hương Trời

Tống Gia Ninh càng trưởng thành càng xinh đẹp, đi theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công Phủ, Tống Gia Ninh cố gắng đoan trang, nhưng vẫn là bị kế huynh bá đạo để mắt tới. Tim gan rối bời rung động, Tống Gia Ninh vụng trộm đút một viên kẹo đường cho Triệu Hằng: ta đối với chàng tốt, tương lai chàng phải làm chỗ dựa cho ta. Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng hưởng một đường vinh hoa, quốc sắc sinh hương. Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân
Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân

Lâm Vân Thư xuyên không đến cổ đại, trở thành một quả phụ có tới bốn người con trai. Nhưng mà... Con cả thì thật thà, chăm chỉ và lương thiện, lại rất hiếu thuận với nương; con thứ hai thì thông minh, khéo léo, có tài kiếm tiền nuôi cả gia đình; con thứ ba thì khỏe mạnh, cường tráng, võ công cao cường; còn con út thì thật không ngờ lại cho nàng trở thành một cáo mệnh phu nhân?! Lâm Vân Thư thốt lên: "Thật là may mắn!" P/s: Truyện có nam chính.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bà Chủ Tiệm Quan Tài
Bà Chủ Tiệm Quan Tài

Văn án: Công lực của Tảo Bả Tinh Quân tiến bộ nhiều, thể chất xui xẻo dù là Ngọc Đế kêu lại cũng không thắng gấp kịp. Tảo Bả Tinh Quân trúng kế rơi xuống phàm trần, đến trần gian mở tiệm quan tài, suốt ngày bận rộn xem đất chọn nơi cho người phàm, giải quyết tang ma. Doanh Chính sau khi thi biến: “Ngươi là ai? Tại sao ở trên giường rồng của trẫm?” Tảo Bả Tinh Quân: “Gác chuyện ta là ai sang một bên đi, mau lên, nhà của ngươi sắp bị người ta trộm tới nơi rồi!” Doanh Chính mặt đơ: “Tinh Quân, có thể nào xách nhóc con nhà cô về được không? Hoàng lăng của ta sắp bị tên nhóc đó dọn sạch rồi.” Tảo Bả Tinh Quân: “Không sao, chẳng qua là bê đồ cưới của anh đi sớm một chút thôi.” *Thể loại linh dị nên về xưng hô sẽ thay đổi tùy trường hợp, nhưng chủ yếu là: - Đối thoại người x người: Xưng hô như phong tục Việt. - Đối thoại có thần/ma/quỷ: Ta-ngươi.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Thiếp Vương Phủ
Tiểu Thiếp Vương Phủ

Mai Tố Tố xuyên thành một tiểu thiếp thời cổ đại. Tiểu thiếp từng có hai nam nhân, người đầu tiên bị lưu đày, người lấy nàng hiện tại chỉ coi nàng là công cụ chinh phục bạch nguyệt quang, càng xui xẻo hơn, bạch nguyệt quang lại là chính thê của nam nhân đã lấy nàng. Nói cách khác, chờ đến ngày bạch nguyệt quang nghĩ thông suốt, nàng cũng không thể tiếp tục giả vờ được nữa. —— Cả vương phủ đều nói, vị ở Lan Hinh Uyển kia mới là người Vương gia đặt nơi đầu tim. Tấn Vương điện hạ kiêu ngạo, lạnh lùng, lắm mưu nhiều kế, chẳng thèm để ai vào mắt, chỉ sủng ái duy nhất người này, hắn lén giấu người trong phủ, thứ gì tốt cũng cho nàng, xung quanh tiểu viện được canh chừng cẩn thận tựa như chiếc thùng sắt. So với Mai thị vào phủ sau đó, đãi ngộ này thật sự quá khác biệt. Trong lòng Mai Tố Tố cũng hiểu rõ địa vị của chính mình, vì vậy đối với sự sủng ái của Tấn Vương, nàng cũng không động lòng, chỉ giả vờ thuận theo những gì hắn muốn, đồng thời âm thầm nghĩ cách rời khỏi nơi này. Cho đến ngày bạch nguyệt quang đột nhiên hẹn gặp nàng, nàng biết cơ hội của mình tới rồi. ... Khi Cơ Trường Uyên biết tin Mai Tố Tố đã rời đi, hắn chỉ thản nhiên ừ một tiếng, không có phản ứng dư thừa nào khác. Hạ nhân trong phủ đều nghĩ Vương gia không thích Mai chủ tử, người trong lòng thật sự của hắn vẫn luôn là vị ở Lan Hinh Uyển kia, ngay cả bản thân hắn cũng nghĩ vậy. Mãi đến sau này, hắn mới dần nhận ra rằng, mỗi lần hồi phủ, bản thân sẽ vô thức đi về một hướng, thỉnh thoảng khi hắn đang ngủ, bên tai cũng văng vẳng giọng nói quen thuộc của người nào đó, thậm chí khi hắn vô cùng mệt mỏi, hắn cũng vô thức gọi một cái tên... Dường như có một khoảng không trong lòng hắn đang âm ỉ đau. Hắn hối hận rồi.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi
Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Kiếp trước, Tiết Diễm cả đời làm một đại thần quyền thế, trở lại năm bảy tuổi, hắn không muốn làm nữa, chỉ muốn ở lại trong khe núi này, cùng các huynh tưởng làm một người nông dân giống như trước đây, làm ruộng một cách bình thường, không giống như kiếp trước, hắn quyền khuynh thiên hạ, nhưng mỗi một người trong gia đình lại không được chết một cách tử tế. Không ngờ, cha hắn lại đột nhiên nhặt được một cô bé về. Chỗ nào cũng tốt, duy chỉ có một điểm không tốt, đó là không thể để cho cô lén lút ra ngoài một mình. Nếu không thì lần này nàng nhặt về một vị đại tướng quân, lần sau lại nhặt về cho ngươi một vị vua khác họ, ngay cả Thái hậu đương triều cũng cứu về... Không bao lâu sau, lại mang về cho ngươi một vị tiểu Hoàng đế... Khương Nguyệt, chỉ huy tối cao của khu A thời tận thế, vậy mà lại xuyên về cổ đại, thành một cô bé ba tuổi rưỡi. Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Tùy thân không gian, Làm ruộng, Hào môn thế gia, Cường cường, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Nữ cường.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới
Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới

Thật đúng là “Người tốt sống không thọ, kẻ gây họa sống ngàn năm”! Bác sĩ sản khoa tài ba Lam Mạt, ở tuổi 28, đã qua đời khi cứu người. Cô xuyên không về thập niên 60, nơi ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Người ta xuyên không thì có không gian tích trữ vật tư? Cô thì không! Người ta nhận được quà lớn là hệ thống không gian khi xuyên không? Cô cũng không nốt! Khi Lam Mạt đang than trách ông trời bất công, thì trời lại ban cho cô một không gian nông trại cấp 0 có thể thông với Vạn Giới. Nông trại có thể trồng cây và 500 người bạn đến từ Vạn Giới có thể giúp đỡ. Nhân sâm, linh chi họ trồng thoải mái lấy cắp. Thiếu gì là bạn bè sẽ gửi đến. Khi cô đang chơi vui quên trời đất thì bất ngờ... Cái gì? Mẹ ruột không phải mẹ mà là thím? Cái gì? Cô ruột mới là mẹ ruột của mình? Trời ơi, ai cho cô một tia sét đánh cô quay trở lại đi, làm sao sống nổi với mớ quan hệ rối rắm này đây?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hắc Nguyệt Quang Cô Mất Trí Nhớ Rồi
Hắc Nguyệt Quang Cô Mất Trí Nhớ Rồi

Đường Trừng – nữ diễn viên tuyến mười tám bất ngờ mất trí nhớ chỉ một ngày trước khi tham gia chương trình hẹn hò cùng tổng tài. Ngoài những kiến thức cơ bản, cô chẳng nhớ được gì, đầu óc trống rỗng hoàn toàn. Nhưng may mắn là ngay trong chương trình, cô gặp được một chàng trai cực kỳ hợp gu thẩm mỹ của mình, đẹp trai đến mức kinh diễm. Người đàn ông ấy có ngũ quan sắc nét, vai rộng eo thon, khí chất lạnh lùng xa cách, nghe nói còn là một minh tinh hàng đầu trong giới giải trí. Đường Trừng mê mẩn ngay lập tức, lao vào tấn công cuồng nhiệt, không kiêng nể gì. Chàng trai bị cô trêu chọc đến phát điên, cuối cùng không nhịn được nữa, bật ra một câu: “Em không nhớ tôi sao?” Đường Trừng ngớ người: “Nhớ cái gì cơ?” Người đàn ông hơi cong môi, liếc nhìn cô một cái, lạnh nhạt nói: “Làm quen lại lần nữa đi. Giang Kỳ, bạn trai cũ em đã đá cách đây sáu năm.” Đường Trừng: !!!

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng