Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Cổ Đại158 truyện

Vương Gia Kế Bên Có Không Gian
Vô tội mà mất mạng, xuyên qua trở thành tứ tiểu thư, nàng hết sức hài lòng với không gian riêng của mình. Giờ đây, nàng đã có nơi bí mật để giấu của hồi môn. Thế nhưng ở thời đại này, làm thứ nữ thật khó mà gả đi được! Còn chàng, cũng bị hại mà chết, trọng sinh trở lại, Thọ Vương vô cùng hài lòng với không gian mà mình sở hữu. Lúc này, hắn đã có nơi để cất giữ lương thảo, chuẩn bị cho ngày tạo phản. Nhưng đầu thời đại này, tạo phản thật sự không dễ dàng chút nào! Cho đến một ngày, cả hai bỗng phát hiện ra không gian của mình có thể mở rộng. Và thế là, họ cứ đào mãi, đào mãi, cho đến khi hai không gian thông nhau...
140000 Giỏ hàng

Bồn Sứ Nhà Tôi Thông Cổ Đại, Bị Đưa Tới Vùng Hoang Dã Làm Xây Dựng
Ngày nọ, trong một sự kiện ngoài ý muốn, Hạ Nịnh phát hiện ra một điều kỳ diệu không tưởng. Chiếc bồn sứ nhà cô... thành tinh! Không ngờ chiếc bồn sứ này lại có khả năng kết nối với một không gian khác, một thế giới cổ đại. Điều kỳ diệu hơn nữa là bất kể vật phẩm to hay nhỏ, chỉ cần đặt lên chiếc bồn sứ, nó đều có thể được truyền đến thế giới bên kia. Hạ Nịnh nhờ vậy mà có được một người bạn tâm thư xuyên qua thời không. Dương chi bạch ngọc? Hồng bảo thạch to bằng quả trứng gà? Một rương vàng bạc? Hạ Nịnh trừng lớn mắt, lòng ngập tràn phấn khích: Làm sao để phất nhanh trong một đêm đây? Đáp án tất nhiên là: điên cuồng mua sắm! Thế nhưng, bên cạnh việc sưu tầm đủ loại bảo vật, Hạ Nịnh còn bất ngờ nhận được một món quà đặc biệt – một người bạn trai từ thời cổ đại. Đông Sở quốc, năm Gia Minh thứ mười tám. Kinh thành không thiếu chuyện để bàn tán, nhưng câu chuyện khiến người ta say sưa nhất chính là về phủ Hộ Quốc Tướng quân. Tống gia vốn nổi danh với những nam nhi anh dũng thiện chiến, đời này qua đời khác đều xuất sắc trên chiến trường. Tuy nhiên, trong nhà, nhị thiếu gia của Tống gia lại là một trường hợp đặc biệt. Tống Dật, năm ấy mới 17 tuổi, đã kinh tài tuyệt diễm, dung mạo như thần tiên, nhờ tài năng xuất chúng mà thi đỗ Trạng Nguyên, được bổ nhiệm vào Hàn Lâm Viện. Thế nhưng, ánh hào quang rực rỡ đó bỗng chốc vụt tắt khi Tống gia bị kết tội thông đồng với địch bán nước. Cả dòng tộc bị lưu đày tới vùng đất hoang vu, không người cư ngụ. Trong hành trình lưu đày, những phạm nhân khác phải chịu cảnh đói rét, khổ cực không kể xiết; nhưng gia đình Tống gia thì lại hoàn toàn khác biệt. Họ mặc áo ấm, ăn cơm nắm với thịt bò, thỉnh thoảng còn nhấm nháp chút trà thơm, vẻ mặt thảnh thơi đầy mãn nguyện. Đất hoang thì có gì đáng sợ? Họ có Nịnh Nịnh tiểu tiên nữ mà! Vậy nên, giữa vùng đất cằn cỗi, từng công trình được dựng lên: xưởng chế biến thực phẩm, xưởng dệt vải, xưởng gia công đồ gỗ, thậm chí cả xưởng làm giấy... Một thời đại công nghiệp nhẹ bất ngờ bừng nở! [Nữ chính hiện đại thông minh và lanh lợi vs nam chính cổ đại nho nhã, bề ngoài hiền hòa nhưng bên trong phúc hắc. ]
200000 Giỏ hàng

Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân
Lâm Vân Thư xuyên không đến cổ đại, trở thành một quả phụ có tới bốn người con trai. Nhưng mà... Con cả thì thật thà, chăm chỉ và lương thiện, lại rất hiếu thuận với nương; con thứ hai thì thông minh, khéo léo, có tài kiếm tiền nuôi cả gia đình; con thứ ba thì khỏe mạnh, cường tráng, võ công cao cường; còn con út thì thật không ngờ lại cho nàng trở thành một cáo mệnh phu nhân?! Lâm Vân Thư thốt lên: "Thật là may mắn!" P/s: Truyện có nam chính.

Khoa Cử Dưỡng Nhãi Con Hàng Ngày
Đỗ Trường Lan vốn là kẻ an nhàn, ung dung hưởng thụ cuộc sống nhờ vào gia sản và huynh trưởng làm quan. Nào ngờ, một sáng tỉnh dậy, cậu lại xuyên về cổ đại, trở thành con trai út trong một gia đình nông dân nghèo khó. Đã thế, còn “được tặng kèm” một đứa bé ba tuổi, bị bắt từ nhóm lưu dân về, khiến cậu không kịp trở tay. Ở thôn Phụng Sơn, lão Đỗ cưng chiều cậu con út hết mực, giờ lại nhận thêm một đứa cháu chẳng chung huyết thống. Hai người con lớn của ông dần sinh bất mãn, nguy cơ cả nhà ly tán ngày càng rõ ràng. Thế nhưng, đứa con út bị xem là vô dụng ấy lại bất ngờ thi đậu đồng sinh. Dân làng xôn xao cho rằng tổ tiên phù hộ, nhưng nào ngờ, cậu tiếp tục đỗ tú tài, rồi cứ thế thẳng tiến một đường, cuối cùng trở thành Trạng Nguyên, vinh danh triều Đại Thừa với chức trọng thần trẻ tuổi nhất! Đây nào phải tổ tiên phù hộ mà là mộ tổ tiên bốc khói nghi ngút rồi!!

Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con
Thẩm Chỉ ngoài ý muốn xuyên không, trở thành một nữ nhân độc ác chuyên ngược đãi nhi tử, muốn gϊếŧ chết trượng phu bị liệt. Nhìn tiểu nhi tử đen gầy, đại nhi tử trời sinh xấu xa cùng với mỹ nhân tướng công đang nằm liệt trên giường bệnh, Thẩm Chỉ thở dài, nhiều miệng ăn như vậy, chỉ có thể vén tay áo lên mà làm thôi! Cũng may nàng có trù nghệ và không gian trong tay, cuộc sống không cần lo. Đào mật thơm ngon giòn ngọt, cherry chua ngọt nhiều nước, tôm chanh trơn, chân gà chanh, đầu vịt kho, bún ngâm tiêu, cá đậu cay...... Các món ăn ngon, cái gì cần có đều có. Sở Trường Phong vốn là một thiếu niên khí phách hăng hái, nhưng sau khi bị tê liệt, trở thành một người tàn phế nằm liệt trên giường, ăn uống tiêu tiểu chỉ có thể dựa vào đứa con ba tuổi, nhưng đột nhiên có một ngày, nữ nhân vô tâm mặc kệ hắn tự sinh tự diệt lại thay đổi. “Sở Trường Phong, chàng uống thuốc này đi, rất nhanh là có thể đứng lên!” Trong lòng hắn cười nhạo, đời này hắn chính là bùn nhão, đứng lên? Nằm mơ! “Sở Trường Phong, ta sẽ không rời đi đâu, ta biết chàng yêu ta, không nỡ xa ta mà.” Hắn rũ mắt cười lạnh, kẻ ngốc mới yêu ngươi, chờ ta chết đi, cho ngươi làm quả phụ, cho ngươi không ngẩng đầu lên được! Nhưng có một ngày, hắn bỗng nhiên phát hiện không đúng, lời nàng nói dường như đều trở thành sự thật.

Thần Y Xuyên Không Làm Ruộng: Phu Quân, Cường Thế Sủng
【Tu tiên, mỹ thực, thần y, siêu sủng】 Độ dài: 1340 chương+ 201NT Spoil xíu về nhân vật: Thiếu nữ thoạt nhìn vô hại nhưng có bản lĩnh hủy diệt X Thiếu niên ngọc thụ lâm phong có máu điên trong người *Nữ chính: Trần Mộng Điềm Xuất thân: Xuyên không, có được không gian cùng y thư. Thân phận: Thần y nửa chính nửa tà, điên lên là rải độc diệt nguyên tòa thành. Tính cách: Lạnh lùng với cả thế giới, chỉ nhõng nhẽo với Khương Trạch Bắc. *Nam chính: Khương Trạch Bắc Xuất thân: Thiếu niên thôn quê nghèo khó. Thân phận: Bí mật không thể bật mí. Tính cách: Bệnh chiếm hữu đến điên cuồng nhưng vẫn cố ôn nhu với tiểu thê tử.

Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Văn án: [Xuyên thư + thường ngày + ngược cặn bã + siêu thị + Trung y + nam chính xuất hiện muộn] Thần y trứ danh nghiệp giới Tiền Mộc Mộc bỗng một ngày bị đột tử, xuyên thư thành nhân vật phản diện mẫu thân ác độc. Chính vào năm mất mùa, mẫu thân ác độc không chăm chỉ nuôi sống gia đình, ngược lại quen thói cờ bạc, đi khắp nơi kiếm chuyện, còn mặc kệ sống chết của mấy hài tử. Mấu chốt nhất là, trong sách hai nhân vật phản diện vì yêu mà hóa điên, là kiểu ngay cả mẫu thân ruột thịt của mình cũng có thể đánh chết. . . Hệ thống còn nhảy ra nhảy vô, nói phải uốn nắn tính cách của nhân vật phản diện. Vừa năm mất mùa, vừa nuôi hài tử. Còn phải uốn nắn tâm tính của hai nhân vật phản diện. Trực tiếp khiến Tiền Mộc Mộc choáng váng. Nhưng đến cũng đến rồi, cũng không thể bỏ đó không làm. Vượt qua hạn hán, sống qua tuyết tai, gắng gượng qua lũ lụt, tiêu diệt châu chấu, sống qua chạy nạn. . . Một năm rồi lại một năm trôi qua, mắt nhìn thấy mấy hài tử đã trưởng thành, Tiền Mộc Mộc coi như rốt cục có thể thở phào, kết quả là gặp nam nhân cao tám thước, tướng mạo tuấn lãng nằm nghiêng ở trên giường, vỗ vỗ bên gối, ôn nhu cưng chiều mà nói: "Phu nhân, nên đi ngủ rồi." Tiền Mộc Mộc: ". . ." Cứu mạng! ! !

Kinh! Ta Thế Nhưng Thành Ngụy Nữ Chủ Muội Muội
Một sáng sớm, Vân Noãn ngã chết trong nhà vệ sinh, rồi bất ngờ xuyên không thành trẻ con. Mẫu thân đặt tên nàng là Vân Ánh Noãn. Sau đó, nàng phát hiện thế giới này là thế giới tu tiên. Tỷ tỷ ruột của nàng chính là nữ chính trong sách, còn nàng lại là pháo hôi muội muội – người sớm chết trong ký ức của nữ chính. Trong truyện, tỷ tỷ nàng là kẻ vô tình vô nghĩa, chỉ biết mưu lợi, lại còn sở hữu thiên phú siêu cường với Băng linh căn, bước lên con đường pháp tu. Thế nhưng, Vân Ánh Noãn nhìn tỷ tỷ mỗi ngày chăm chỉ luyện kiếm, tận tâm chăm sóc mẫu thân, lại còn yêu thương muội muội hết mực, khiến nàng không khỏi nghi hoặc. Đến ngày mẫu thân qua đời, nàng khóc đến mức kích hoạt bàn tay vàng siêu mạnh. Chỉ là... tại sao trong sách tỷ tỷ lại một kiếm đâm chết nam chính, vậy mà bây giờ hắn vẫn cứ bám lấy tỷ tỷ không buông? Về sau, Vân Ánh Noãn cùng tỷ tỷ vượt qua tử kiếp, bái nhập tông môn đại lão. Nhưng mà... cái vị sư huynh độc miệng kia, đừng có lại gần ta! Tiểu sư huynh nhìn nàng đầy cưng chiều, cười nói: "Tức phụ, sau này nếu ta còn dám gọi ngươi là tiểu béo nữu, ta chính là chó!" Còn nữ chính xuyên sách kia, đừng hòng kéo ta về phe ngươi! Ta chỉ thích mấy ca ca soái khí thôi!

Ta Dựa Vào Thanh Hp Nghiền Ép Cả Giới Tu Chân
Văn án 1 Khi Ngôn Lạc Nguyệt đang chơi game online 《Vạn Giới Quy Nhất》, không hiểu duyên cớ gì mà nàng lại xuyên qua thế giới tiên hiệp trong đó, lại còn thành một...con rùa đen vừa chào đời của Quy tộc. Trong lúc nàng hoảng sợ vô cùng không biết làm sao, thì may mắn, tài khoản, hệ thống liên kết với trò chơi cũng cùng xuyên qua với nàng, trong có còn có trang bị, kỹ năng. Có điều thông tin tài khoản lại xuất hiện BUG. Vì thế, từ năm này sang năm nọ, Ngôn Lạc Nguyệt ngồi nhìn thanh HP của mình dài ra đến vô tận. Hàng năm vào sinh nhật, thanh HP của nàng đều tăng thêm một số 0. Năm đầu tiên xuyên qua, Ngôn Lạc Nguyệt sử dụng tất cả Thần khí để tránh thân thể yếu đuối này bị nước miếng làm cho sặc chết. Năm thứ 10 sau khi xuyên qua, Ngôn Lạc Nguyệt tháo toàn bộ trang bị, tiến vào dạo quanh cấm địa trong tộc. Tất cả yêu ma bị phong ấn vây quanh cô đánh nhau ba ngày ba đêm, cuối cùng chúng đều mệt đến mức sùi bọt mép. Năm thứ 100 xuyên qua, Ngôn Lạc Nguyệt vừa ngẩng đầu đã thấy thanh HP của mình dài xuyên ngang lục địa. Có người thỉnh giáo Ngôn yêu tôn: “Vô địch cô đơn không?” Ngôn Lạc Nguyệt hòa ái trả lời: “Ngốc ạ, sao vô địch lại cô đơn chứ, vô địch rất sướиɠ.” Văn án 2 Cả người Vu Mãn Sương đều là độc, là đằng xà cuối cùng của thế gian. Người càng gần hắn thì trúng độc lại càng nặng. Cho nên Vu Mãn Sương quấn chặt mình lại. Hắn ẩn mình sau lớp áo choàng đen nhánh, tránh mọi sinh vật trên thế gian này, hắn nghĩ mình sẽ cô tịch như vậy cả đời, cho đến một ngày 一一一 Bàn tay tinh tế ấm áp của thiếu nữ nọ áp vào mặt hắn. “BUFF giảm máu địch này của ngươi, hơi bị đỉnh à nha?” Vu Mãn Sương vội vàng hất tay cô ra: “Ngươi không muốn sống nữa à?” “Sợ gì chứ.” Thiếu nữ chẳng hề để ý cười với hắn: “Ta còn đỉnh hơn ngươi nhiều đó.” Từ đó về sau, có một con rắn nhỏ mềm mại quấn lên mai rùa đen. Sau đó nữa... Nhân gian có một Thần thú Huyền Vũ. Tóm tắt một câu: Thanh HP của ta dài vô địch. Dàn ý: Phải có niềm tin, nhất định sẽ gặp được một người thích hợp với bản thân.
200000 Giỏ hàng

Phu Quân Ta Ngọt Ngào Nhất Thế Gian
Tạ Hành – vị thế tử duy nhất của Minh Vương Phủ, từ khi sinh ra đã yếu ớt, bệnh tật triền miên. Minh Vương gia coi y như bảo bối, chăm sóc cẩn thận, đến nỗi tạo nên một kẻ tính cách kiêu ngạo khó ưa. Miệng lưỡi của y độc địa chẳng kém gì loại thuốc độc lợi hại nhất thế gian, khiến cả kinh thành ai nấy thấy y đều tránh xa ba thước. Đầu xuân năm ấy, Liễu đại tướng quân khải hoàn trở về kinh. Hoàng thượng mở yến tiệc tại Lộ Hoa Đài để đón tiếp, rửa sạch bụi đường cho ông. Trong buổi tiệc, các đại thần đều chúc mừng, hoàng thượng ban thưởng, Liễu gia bỗng trở thành tâm điểm chú ý. Trong lúc bữa tiệc đang diễn ra vui vẻ, một thái giám thân cận của hoàng thượng bất chợt chạy đến trước mặt thiên tử mà báo: "Có một cô nương say rượu đang trêu ghẹo Minh Vương thế tử, thị vệ cũng không thể kéo ra được." Liễu đại tướng quân vô cùng kinh ngạc. Đã lâu ông không trở về kinh, chẳng ngờ các tiểu thư quý nữ nơi này lại mạnh dạn như vậy? Với tâm trạng tò mò và hiếu kỳ, ông chạy tới hóng chuyện, nhưng ngay lập tức lòng ông chùng xuống. Người đang bám lấy thế tử kia chẳng phải ai khác mà chính là nữ nhi nhà ông, Liễu Tương, người theo ông trở về kinh lần này. Dù mới về kinh thành, ông cũng biết rằng thế tử Tạ Hành là bảo bối của Minh Vương gia. Vừa liếc mắt nhìn qua Minh Vương đã giận đến mức mắt như bốc lửa. Liễu đại tướng quân lập tức đứng bật dậy, quát to: "Nghịch nữ, mau buông cục vàng đó ra!" Giữa bầu không khí im lặng đến kỳ lạ, Liễu Tương giơ tay chọc chọc vào má của Tạ Hành: "Cục vàng gì chứ, sao con không thấy vàng, mà lại mềm thế này." "Phụ thân, con vừa cướp được phu quân, cha xem, chàng ấy có đẹp trai không?" Mắt Tạ Hành mở to như sắt rách ra mà nhìn Liễu Tương – người mà ngay cả thị vệ thân cận của hắn cũng không kéo nàng ra nổi, hắn nghiến răng ken két: "Cô chết chắc!" Liễu Tương áp sát lại gần, đặt lên má hắn một nụ hôn: "Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu." Tạ Hành: Sống thuận buồm xuôi gió, kiêu ngạo mười tám năm, cuối cùng cũng gặp một nữ nhân điên khùng. Nàng chính là nghiệp báo của ta! Liễu Tương: Ăn gió cát nơi biên ải suốt mười tám năm, cuối cùng ta cũng có được một phu quân tuyệt sắc. Chàng chính là phần thưởng của ta! Thế tử ốm yếu độc miệng x Nữ tướng quân ôn nhu thích cái đẹp/ Couple : Tạ Hành x Liễu Tương Từ khóa: Tình yêu, tình bạn, tình thân, tình đồng đội, ngọt, hào sảng, nhiệt huyết, cảm động... tất cả đều có ~ Trích đoạn: “Thần y nói, có một cách có thể giúp nàng khôi phục võ công, nhưng chỉ có hai phần thắng, nếu không thành nàng sẽ chết.” Ánh mắt Liễu Tương trong khoảnh khắc biến đổi không ngừng. Từ vui sướиɠ đến kích động, cuối cùng dần dần trở nên bình tĩnh. Nàng nhìn y, khẳng định: “Huynh sợ ta sẽ chết.” “Ta sợ.” Tạ Hành thừa nhận: “Rất sợ.” Liễu Tương tiếp tục nhìn y. Nếu trước đây có ai nói rằng Tạ Hành sau này sẽ đối xử dịu dàng với nàng như vậy, chắc chắn nàng sẽ không tin. Người này, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến sự dịu dàng cả. Liễu Tương vòng tay ôm lấy eo Tạ Hành, nàng cảm thấy mình như đang chết đuối trong vòng tay y. “Sao huynh lại...” Làm người ta mê mẩn đến vậy. Tạ Hành: “Sao cơ?” Liễu Tương ngẩng đầu, nở nụ cười: “Sao huynh lại tốt như vậy chứ.” Tốt đến mức nàng càng thêm luyến tiếc. Trong mắt nàng lại xuất hiện những tia sáng lấp lánh.
200000 Giỏ hàng

Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu
Tống Sư Trúc từ khi còn nhỏ đã được phúc tinh chiếu mệnh, sau khi xuyên việt thì vận khí cũng rất tốt. Gia đình khá giả, cha mẹ nghiêm khắc, có thêm một đứa em trai, nàng cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Gần đến tuổi trưởng thành, nàng đã chọn trúng một chàng trai trong số các đối tượng cầu hôn, đó là Phong gia nhị thiếu gia có học thức vững vàng và xuất thân tốt. Trong ngày cưới, Phong đại thái thái vui vẻ đến mức không ngừng cười. Con trai chỉ biết vùi đầu chăm chỉ học hành kia của bà, cuối cùng cũng có thể lấy vợ. Sau hai ba tháng gặp phải ác mộng, Phong đại thái thái quyết định ngày mai sẽ đốt vài lời khấn để cầu xin tổ tiên Phong gia giúp đỡ cho con trai có được cuộc đời bình an, không phải chết sớm. Ghi chú: Nữ chính có khả năng xu cát tị hung, nam chính theo con đường khoa cử làm quan, cuộc sống của nữ chính thuận lợi, mọi rắc rối đều tự khắc lui đi, có thể coi đây như là một cách sống thoải mái. Mặc dù nữ chính có bàn tay vàng, nhưng không có gây ra sự thay đổi lớn lao nào, phúc khí của nàng mỗi ngày nhẹ nhàng, giúp chồng mình từ từ thăng tiến.

Nữ Đầu Bếp Ngự Thiện Có Khả Năng Nghe Tiếng Lòng
Triệu Khê Âm xuyên không trở thành một nữ đầu bếp bình thường trong Thượng Thực Cục. Nàng nghĩ đây là một công việc khá ổn định, nhưng ai ngờ rằng chủ nhân trong cung ai cũng khó hầu hạ. Hoàng đế thì khẩu vị thất thường, hoàng hậu thì kén chọn, quý phi thì ăn uống cầu kỳ... Chỉ cần một chút sai sót là sẽ bị phạt "Nhất Trượng Hồng". Cả Thượng Thực Cục: run lẩy bẩy. May mắn thay, Triệu Khê Âm có khả năng lắng nghe tiếng lòng. Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương và không có hứng ăn uống: Thượng Thực Cục suốt ngày chỉ có gà vịt cá thịt, chẳng lẽ không thể làm vài món ăn tươi mát mùa xuân? Triệu Khê Âm: "Hoa hòe hấp, rau cải hấp, bánh tổ ong, trà đào, cá chua xuân, chuẩn bị sẵn sàng!" Hoàng đế ăn mà rơi nước mắt: "Ôi chao, hương vị tự do bên ngoài cung đây mà." Hoàng hậu nhìn sổ sách mà nuốt không trôi: “Bản cung muốn ăn món gì đó siêu cay, thật cay!” Triệu Khê Âm: “Lẩu cay Tứ Xuyên, bao tử xào cay, lẩu cay tê, gà xào ớt, chuẩn bị sẵn sàng!" Hoàng hậu cay đến chảy nước mắt, mũi sụt sùi: “Đã quá!” Quý phi vừa trang điểm vừa ăn mà không thấy ngon: “Bản cung phát điên rồi, muốn ăn món gì có mùi chút.” Triệu Khê Âm: “Bún ốc thối, bánh sầu riêng, mì lòng heo, đậu hũ thối, chuẩn bị!” Quý phi ăn mà cả cung bốc mùi: “Trời ơi, ngon quá!” Triệu Khê Âm luôn nắm bắt chính xác tâm tư của các chủ tử, chưa bao giờ sai sót. Từ hoàng thượng, thái hậu đến các hoàng tử và công chúa. Triệu Khê Âm: “Sắp xếp, sắp xếp tất cả!” Các chủ tử cảm thấy hài lòng: “Thưởng, vàng bạc châu báu, thưởng hết cho tiểu đầu bếp này.” Không đúng, bây giờ họ phải gọi nàng là: Nữ quan Thượng Thực. Ngay cả Quang Lộc Tự và Thượng Thiện Giám có chức vụ cao hơn cũng bị nàng vượt mặt. Tam phẩm Quang Lộc Tự khóc nức nở: “Triệu nữ quan, xin cô làm ơn, giúp Quang Lộc Tự lập một thực đơn cho lễ Vạn Thọ sắp tới.” Triệu Khê Âm luôn nghĩ rằng Đông Cung Thái tử không thích mình, nếu không thì tại sao hễ thấy nàng là y liền quay lưng bỏ đi, chưa từng dễ chịu với nàng. Cho đến khi nàng nghe được tiếng lòng của Thái tử: “Tim đập nhanh quá, ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để tỏ tình.” Triệu Khê Âm: ? Một câu tóm tắt: Từ nữ đầu bếp nhỏ đến nữ quan Thượng Thực Thông điệp: Giúp đỡ người khác để tìm niềm vui cho bản thân.

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược
Trần Hi xuyên vào một quyển tiểu thuyết điền văn, trở thành nhân vật phản diện nhằm làm nổi bật vẻ đẹp và sự thiện lương của nữ chính. Trong nguyên tác, nữ chính đã đính hôn với nam chính, là một thư sinh cùng thôn, hai người giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau. Sau đó, nam chính thi đỗ Trạng nguyên, thăng quan tiến chức, nữ chính trở thành người giàu có nhất triều đình, sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn. Còn Trần Hi, vai trò của nàng là nhân vật phản diện, trong nhà tài tử thư sinh đã định hôn ước với nàng đột nhiên gặp biến cố, không bàn đến việc đột nhiên trở nên nghèo rớt mồng tơi, hắn còn lâm bệnh nặng, nằm liệt giường quanh năm không có thuốc nào chữa được. Không bao lâu sau khi Trần Hi từ hôn cùng tài tử thân thể ốm yếu kia, tài tử cũng buông tay nhân gian, bởi vì bị cho là có số khắc phu, cho nên không có ai tới cửa cầu hôn, mới hai mươi tuổi, Trần Hi đã buồn bực mà chết. Vai trò phản diện quá rõ ràng. Ngay khi Trần Hi vừa xuyên qua, chàng thư sinh mà cô vừa từ hôn đã tìm đến cửa. Nhìn người trước mặt, mặt mũi không chút huyết sắc, trông giống như gió thổi qua cũng có thể tan biến, đều là nhân vật phụ, đột nhiên Trần Hi cảm thấy rất thương xót cho chàng thư sinh đoản mệnh này. Không đợi cô mở miệng, chàng thư sinh bệnh tật đầy người đã lạnh mặt ném tất cả những món đồ bồi thường sau khi từ hôn tới trước mặt cô. Ném xong, hắn xoay người rời đi, như thể nhìn cô thêm một cái cũng làm bẩn mắt mình. Trần Hi: "?" Tính khí cũng rất lớn đấy chứ. Nhưng mà Trần Hi không hề bận tâm, cô sẽ không làm nhân vật phản diện nữa, cô muốn tập trung kiếm tiền và phát triển sự nghiệp! ** Trần Hi từ bỏ việc kinh doanh bánh ngọt của gia đình, không cạnh tranh với nữ chính nữa, chuyển sang làm đồ ăn có vị cay, kinh doanh phát đạt đến mức không tưởng. Cuộc sống thuận lợi, tâm tình tốt hơn, cho nên thuận tay chăm sóc cho tài tử ốm yếu, một nhân vật phụ giống như cô. Không ngờ, chăm sóc một thời gian, người vốn dĩ ốm yếu quanh năm lại không những không chết mà còn sống thêm một năm, hai năm, ba năm, cho đến khi trưởng thành hắn đã biến thành một thiếu niên tuấn tú, còn đứng đầu trong kỳ thi Hương và Giải Nguyên. Mà Trần Hi cũng nhờ vào tay nghề nấu ăn của mình mà danh tiếng lan truyền khắp mười dặm tám thôn, người đến cửa cầu hôn cô nối liền không dứt. Ngày hôm đó, hai vợ chồng Trần gia cuối cùng cũng chọn được một vị hôn phu hài lòng cho nữ nhi nhà mình, đang định gật đầu đồng ý, tân Giải Nguyên Lang đột nhiên đến nhà. Nhìn sắc mặt hắn nặng nề, rõ ràng là không có ý tốt, Trần Hi chắn ở trước mặt cha mẹ, không đợi nàng mở miệng, chợt nghe Tiểu Giải Nguyên kia nặng nề nói: "Chuyện hôn sự giữa ta và thiên kim Trần Hi của quý phủ, cũng nên đưa ra để tính toán rồi." Trần Hi: "...?" Trần Hi cho rằng hắn đang mỉa mai mình có mắt không tròng, nhíu mày nói: "Hôn ước của ta với Giải Nguyên Lang đã được giải trừ từ ba năm trước." Tiểu Giải Nguyên liếc nàng một cái, móc ra một tờ giấy ố vàng, đưa tới trước mặt nàng: "Hôn thư vẫn còn, hôn ước vẫn giữ nguyên như cũ." Trần Hi: "???" Không phải hắn chỉ cần liếc nhìn nàng một cái đã cảm thấy chán ghét, sao ngay cả hôn thư cũng vẫn còn giữ? Sau đó, Trần Hi mới biết được, ngày đó hắn mang theo hôn thư một đường chạy đến nhà cô, sợ chậm một bước thì nàng sẽ định hôn với người khác.

Trọng Sinh Đích Nữ Có Không Gian
Tô Hoài Ninh từng thề, thà chết còn hơn phải sống trong cảnh bị phản bội, sỉ nhục. Thế nhưng số mệnh trêu ngươi, nàng lại trọng sinh, mang theo ký ức đầy uất hận cùng một không gian linh thú kỳ bí – món quà trời ban như để bù đắp cho nàng. Lần này, nàng quyết định sẽ không để bất kỳ ai chà đạp lên mình nữa. Tô gia, nơi từng ngập tràn vẻ hào nhoáng giả tạo, giờ sẽ biến thành chiến trường. Mùi thuốc súng bao phủ khắp nơi, từng kẻ phản bội nàng, từng kẻ xem thường nàng, đều phải trả giá. Tra nam? Loại như ngươi, một kẻ cũng không được tha! Tra nữ? Ta sẽ khiến ả sống không bằng chết! Cha ruột giả tạo, chỉ biết đến lợi ích, luôn miệng nói yêu thương nhưng lại đẩy nàng vào địa ngục. Mẹ kế xảo quyệt, từng bước thao túng Tô gia, đối xử với nàng chẳng khác gì con cờ vô dụng. Nàng đều có cách để từng kẻ một nhận lấy kết cục đắng cay. Mọi âm mưu trong bóng tối đều bị nàng nhìn thấu. Từng kế hoạch trả thù của nàng như đan cài sợi chỉ, vững chắc, không chút sơ hở. Cha ruột bị vạch trần bộ mặt thật trước bàn dân thiên hạ. Mẹ kế – người luôn giả vờ đoan chính, cuối cùng phải chịu cảnh lén lút nɠɵạı ŧìиɧ, mỗi bước đều bị nàng nắm trong lòng bàn tay. Mỗi đòn trả thù của Tô Hoài Ninh đều sắc bén, thẳng tay như một mũi dao đâm vào lòng kẻ thù. Và trong cơn sóng gió ấy, một người nào đó không hẹn mà xuất hiện – vị thế tử lạnh lùng, kiêu ngạo mà cả kinh thành đều e ngại. Hắn mỉm cười, ánh mắt sắc bén nhưng lại dịu dàng lạ thường khi nhìn nàng. “Ninh Ninh, đám tra kia cứ giao cho ta. Việc của nàng chỉ là ngồi yên nhìn bọn chúng ngã gục. Đừng vì bọn chúng mà tổn thương đôi mắt xinh đẹp của nàng.” Tô Hoài Ninh cười nhạt, nhưng ánh mắt ánh lên sự kiên quyết. Nàng đã tự thề, cuộc đời này, sẽ không để bất kỳ ai kiểm soát nàng nữa. Nhưng nếu hắn muốn đồng hành, nàng cũng chẳng ngại để hắn cùng bước trên con đường đầy gai nhọn này. Từ nay, những kẻ từng phản bội nàng sẽ chẳng còn nơi dung thân. Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu.

Xuyên Sách Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc
Văn án một: Lâm Tập Tập bất ngờ xuyên vào cuốn sách mình viết, trở thành một nhân vật phụ không quan trọng, anh trai của cô lại là phản diện lớn nhất trong sách! Đúng là số phận trớ trêu. Lâm Tập Tập cho rằng, nhân vật phụ thì đã sao, phản diện thì thế nào, với tư cách là người thiết lập câu chuyện, cô có thể dễ dàng xoay chuyển cốt truyện bất cứ lúc nào. Chỉ là không ngờ nam chính mình viết ra lại khá đẹp trai, khiến cô không kiềm lòng nổi muốn trêu ghẹo một chút... ... Văn án hai: Khi Lâm Tập Tập phát hiện mình xuyên không đến thời dân quốc, cô còn khá bình tĩnh, vì cô nhận ra thế giới này chính là cuốn tiểu thuyết dân quốc mà cô đang viết, cô rất quen thuộc với bối cảnh và nhân vật ở đây, tất cả đều trong tầm kiểm soát của cô. Nhưng khi biết được thân phận hiện tại của mình, cô không còn bình tĩnh nữa, cô không xuyên thành nữ chính??? Mà là em gái ruột của Boss phản diện lớn nhất trong sách!! Đó là một vai yêu nữ yêu tinh, điên cuồng làm loạn trời đất! Lâm Tập Tập muốn yên tĩnh... Để tự cứu mình, cô quyết định phải nỗ lực tẩy trắng cho anh trai, ngăn chặn mọi hành vi ác độc của anh... Tẩy mãi tẩy mãi, anh trai thì trắng ra, còn cô lại đen đi! Mặt hỏi chấm của người da đen??? Lâm Tập Tập: "Quý thiếu soái, anh nghe tôi giải thích!" Quý Du Hồng: "Tôi chỉ yên lặng nhìn cô làm loạn!"

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Đạo, Tu Tiên Giới Bị Chơi Hỏng Rồi
Một sớm xuyên qua, Tô Li trở thành Thiên Đạo của giới Tu Tiên.Tô Li cho rằng Thiên Đạo: ở trên vạn người, muốn làm gì thì làm. Nhưng trên thực tế: tiền nhiệm trốn chạy, chỉ chừa cho nàng một đống cục diện rối rắm. Tô Li nhìn giới Tu Tiên đầy rẫy lỗ thủng, không biết nên nói gì. Dù sao thì còn hơn ngàn năm nữa Tu Tiên giới mới hủy diệt. Ăn dưa trước đã!

Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ
Văn án:Khương Xuân viết một nhân vật mỹ cường thảm một lần là nổi tiếng, khó khăn lắm mới sắp phát tài, thì không nghĩ rằng lại bất ngờ đi đời nhà ma. Tin tốt là nàng trọng sinh. Tin xấu là nàng xuyên vào chính tiểu thuyết mình đã viết, trở thành thê tử nguyên phối của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An, một nữ nhân xinh đẹp như hoa nhưng có sức mạnh vô địch chuyên mổ lợn, cuối cùng bởi vì hồng hạnh xuất tường mà bị dìm chết thẳng cẳng trong l*иg lợn. Khương Xuân: "..." Có cần phải chơi ta như vậy không?! Cũng may bản thân thuộc làu cốt truyện, lại thêm một hệ thống có bàn tay vàng giúp đỡ, ừm, có thể cứu chữa! Còn có thể cứu chữa! * Tống Thời An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện mình đã trở lại kiếp trước, thời điểm đang làm rể ở Khương gia. Đối diện với thê tử nguyên phối tương lai sẽ phản bội mình, quét sạch mặt mũi của một hán tử như mình, trở thành nỗi nhục của cả đời mình, hắn quyết định ra tay trước để kiểm soát tình hình! Nhưng ai ngờ đến, nữ nhân gϊếŧ lợn này không chỉ bỏ tiền lớn để điều trị sức khỏe cho hắn, chăm sóc hắn đủ mọi cách, mà còn nửa đêm mặc áo yếm đỏ chui vào giường để nũng nịu cầu viên phòng... Tống Thời An thu lại con dao: Chờ một lát, để xem nàng ta đang diễn kịch gì. Tiểu kịch trường: Một ngày nọ, Khương Xuân đến dự tiệc tại một phủ hầu tước, bị một nhóm phu nhân cười nhạo xuất thân thấp kém, chỉ là một nữ nhân gϊếŧ lợn không đáng giá. Khương Xuân liền xắn tay áo kéo váy, tay đấm chân đá các nàng một trận, đánh các nàng đến kêu cha gọi mẹ, khóc như phu quân mất. Xong việc này, những phu quân của đám phu nhân đó tìm đến Tống Thời An, muốn hắn chủ trì công đạo. Tống Thời An thản nhiên nói: "Ta chỉ là người ở rể Khương gia, chỉ có phần thê chủ quản ta, chứ không có phần ta quản thê chủ, thứ lỗi cho Tống mỗ vô năng." Mọi người: "..." Có việc thì là người ở rể Khương gia, không việc gì thì là thủ phụ Nội Các kiêm Quốc cữu gia, đúng không? *Thủ phụ: một chức vị cao cấp trong hệ thống quan lại thời phong kiến ở Trung Quốc. Chức vị này thường được trao cho quan chức đứng đầu trong cơ quan hành chính cao nhất của triều đình, như Nội Các.

Xét Nhà Lưu Đày: Ta Dọn Sạch Kho Kẻ Địch Đi Chạy Nạn
Mở đầu xuyên thành nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, làm vương phi mới được một ngày đã phải đối mặt với xét nhà và lưu đày? Khương Quán cười lạnh một tiếng, nhanh chóng khoắng sạch nhà kho của kẻ địch. Lão cha cặn bã muốn phủi sạch quan hệ, cắt đứt tình thân với nàng? Hoàng tử đã hại phu quân nàng là nam chính trong sách? Cẩu hoàng đế không chừa lại đường sống cho phu quân phản diện kia của nàng? Không sao, đã đi hết một vòng quanh nhà kho của kẻ địch rồi, cái gì múc được là nàng múc hết, để chừa lại một cọng lông thì nàng xin thua! Lưu đày đến nơi hoang dã sẽ chết đói? Nàng sở hữu không gian tích trữ lương thực, đất hoang không có lấy một ngọn cỏ được nàng cải tạo thành chốn hoan lạc người người mơ ước. Một hôm nào đó, phù trợ phu quân bị đánh cho tàn phế của nàng lên ghế quân thượng, tẩy trắng hồi kinh, Khương Quán vẫy khăn tay nhỏ tạm biệt. “Phu quân, lúc trước gả cho ngươi vốn không vẻ vang, giờ ta cũng không cản trở ngươi đi tìm phu nhân khác nữa.” Về kinh gì đó? Nàng ở thành nhỏ làm hoàng đế đất của nàng không sướиɠ hơn sao? Nghe vậy, Tống Cửu Uyên ném thánh chỉ ôm người vào lòng: “Quán Quán ngoan, ngươi không muốn về thì chúng ta không về nữa.” Về phần chức vua khác họ kỳ cục kia, ai thích thì đi mà làm!

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Đây là chuyện xưa về một nữ sinh xuyên đến đại lục Man Hoang toàn là thú nhân, nàng cẩn trọng tích trữ thịt, làm ruộng, kiến tạo gia viên. Tô Nhiễm vừa xuyên không. Lại bị một điểu nhân...... À không, là người sói nhặt về tổ. Nàng đứng ở trong tổ chim khổng lồ được xây ở độ cao hơn mười mét, hai đùi run run: "Này này, đại ca! Chim của ngươi, à không, ổ sói của ngươi! Có chắc chắn không vậy?!" Mà người sói mọc một đôi cánh trước mắt lại nghiêng đầu, lỗ tai lông nhung rung rung, một đôi mắt tròn màu xanh nhạt lộ ra nghi hoặc: "A ô?" Không bàn tay vàng, không hệ thống, thiên hướng làm ruộng. Tích trữ, trồng trọt, săn bắn, xây nhà. [Tiểu nữ sinh dựa vào phương thức sinh hoạt bình thường để thắp sáng năng lực sinh tồn X Thú nhân nguyên thủy đơn thuần giá trị vũ lực max]

Xuyên Qua Chi Cả Nhà Ta Đều Là Vai Ác
Văn án: Gỡ mìn: Cứt đái rắm rất nhiều, ăn cơm xin đừng xem. Phiên bản một: Giang Miên Miên xuyên qua. Lão cha mặt thư sinh tính tình âm hiểm xảo trá, Lão nương mặt Bồ Tát tính tình tàn nhẫn độc ác, Đại ca mặt khờ tâm gian, Nhị tỷ ích kỷ miệng tiện. Bọn họ sinh ra đã định sẵn sẽ là vai ác, vì để tôn lên sự vĩ đại chính nghĩa thiện lương của vai chính, bọn họ nỗ lực làm đủ loại chuyện xấu, một thân lầy lội, ngã vào vực sâu, không chết tử tế được. Giang Miên Miên —— tay cầm linh tuyền, vừa yếu ớt vừa nhát gan, chỉ có thể để người nhà sống lâu hơn chút. ...... Phiên bản hai: Kiếp trước cả nhà Miên Miên chết hết từ sớm. Một đời này. Kết nghĩa tình thân với công công nổi tiếng nhất. Kết bái huynh đệ với thủ lĩnh phản tặc. Bất hiếu bất đễ[1]. Bất trung bất nghĩa. Không có khí khái. Nhưng mà bọn họ đều sống sót, cả nhà khỏe mạnh sống bên nhau. [1] Đễ: ý chỉ người trên, bất đễ có nghĩa là không tôn trọng bề trên.