Xuyên Thành Vương Phi Lưu Đày, Ta Kéo Cả Nhà Chồng Cùng Làm Giàu

Xuyên Thành Vương Phi Lưu Đày, Ta Kéo Cả Nhà Chồng Cùng Làm Giàu

Điền VănXuyên KhôngTrọng SinhNữ CườngĐông PhươngCổ ĐạiHE

Sau khi cô nhi Hứa Thấm Ngọc nhận được danh hiệu trù thần cấp thế giới lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, lúc tỉnh lại đã trở thành nhị cô nương của phủ Đức Xương Hầu, còn phải thay đích muội xuất giá. Nhị cô nương này cũng thật thảm, bản thân cũng là đích cô nương của nhị phòng phủ Đức Xương Hầu, nhưng phía trên cha nàng có ca ca, phía dưới có đệ đệ muội muội, người không được sủng ái nhất chính là lão cha nàng. Bởi vậy, vốn nên là đích muội Hứa Thấm Tuệ - vị hôn thê của Thụ vương phải bị lưu đày vì liên quan đến tạo phản, lại không biết như thế nào liền bị một tờ chiếu thư đổi thành nàng. Liền tính có đến biên cương Tây Nam, Hứa Thấm Ngọc cũng không sợ, tám món lớn, hơn một ngàn loại món ăn vặt, trà sữa kem lẩu thịt nướng đều biết làm? Dựa vào tay nghề hốt bạc mua ruộng, lắc mình trở thành phú bà thời cổ đại. Mà tên phu quân tiện nghi kia của nàng cũng thường không thấy bóng dáng, vừa ra ngoài liền mất hút hơn mấy tháng nửa năm, nhưng không sao, nàng cũng mặc kệ, có tiền thảnh thơi lại không có nam nhân, mẹ chồng em chồng tiểu chất nữ cũng đều theo phe nàng, ở biệt thự lớn do mình xây được, sống cuộc sống vui vẻ. Thẳng đến vài năm sau, vào một ngày tuyết bay đầt trời, hơn trăm thị vệ mặc hắc giáp bao vây căn đại trạch ngũ tiến xa hoa của các nàng. "Cung thỉnh hoàng hậu nương nương, thái hậu nương nương, công chúa vương gia quận chúa hồi kinh." Hứa Thấm Ngọc cùng cả nhà chồng mắt to trừng mắt nhỏ. Phu quân tiện nghi của nàng thế mà lại đoạt được đế vị! Cho nên... Tiếp tục làm phú bà hay là hoàng hậu bây giờ? ............ Hứa Thấm Tuệ trọng sinh, biết được đích tỷ Hứa Thấm Ngọc đã thay mình xuất giá, hối hận đến xanh ruột. Kiếp trước nàng thật vất vả thông đồng với tân đế, lấy được một tờ chiếu thư để cho đường tỷ thay mình xuất giá, gả cho Thụ Vương bị lưu đày, ai ngờ Thụ Vương kia lại là một nhân vật tàn nhẫn, sau mười năm ẩn nhẫn đã đoạt vị thành công. Nhưng là không sao, nàng biết đường tỷ thân thể yếu ớt, lưu đày không bao lâu liền bỏ mạng, chờ đường tỷ chết rồi, nàng liền có thể tới Biên Thành gả cho Thụ Vương. Nàng cứ chờ cứ chờ, chờ đến khi Thụ vương sớm đi lên đại vị, mà đường tỷ vẫn còn sống vui sống khỏe, thậm chí còn giàu đến chảy dầu, Hoàng Thượng còn nghênh đón nàng trở về làm hoàng hậu???

300000

876 chương

Truyện cùng tác giả

Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo
Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo
Nhu Nạo Khinh Mạn

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Huyền huyễn, Báo thù, Trọng sinh, Huyền học, Sảng văn, Ngược tra , Linh dị thần quái, HE Văn án: Kiếp trước Oanh Oanh bị tra phụ thân, kế mẫu cùng vị hôn phu lừa gạt lấy máu toàn thân đổi hết cho đích tỷ sinh quái bệnh. Sau khi chết thảm lại bị vứt xác loạn táng. Đoan Vương đi ngang qua thay Oanh Oanh nhặt xác, cho nàng một chiếc quan tài tử đàn, giúp nàng mai táng. Oanh Oanh nằm trong quan tài tu hành cả ngàn năm. Thời điểm tỉnh lại đã là ngàn năm sau, Oanh Oanh trở thành cô con gái ngốc bị lạc đường của Trần gia, nhìn người có tướng mạo giống y hệt với tra phụ thân ở ngàn năm trước cùng với chị cả ốm yếu như trước, Oanh Oanh nhướng mày. Trần gia sinh ra cô con gái si ngốc chỉ để thay thận cho con gái lớn, không nghĩ tới con gái út đột nhiên lạc đường, lúc tìm về, cha mẹ Trần sợ đêm dài lắm mộng, muốn lừa gạt cô con gái út si ngốc ấn dấu tay đồng ý phẫu thuật, không nghĩ tới con gái út đột nhiên mở miệng nói chuyện, "Không, tôi cự tuyệt." Sau đó cha mẹ Trần lại phát hiện cô con gái ngốc vốn bị bọn họ coi là cái thận dự trữ, lại trở thành bảo bối mà các đại lão các giới đều che chở. Cha mẹ Trần: ? ? ?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thành Vương Phi Lưu Đày, Ta Kéo Cả Nhà Chồng Cùng Làm Giàu
Xuyên Thành Vương Phi Lưu Đày, Ta Kéo Cả Nhà Chồng Cùng Làm Giàu
Nhu Nạo Khinh Mạn

Sau khi cô nhi Hứa Thấm Ngọc nhận được danh hiệu trù thần cấp thế giới lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, lúc tỉnh lại đã trở thành nhị cô nương của phủ Đức Xương Hầu, còn phải thay đích muội xuất giá. Nhị cô nương này cũng thật thảm, bản thân cũng là đích cô nương của nhị phòng phủ Đức Xương Hầu, nhưng phía trên cha nàng có ca ca, phía dưới có đệ đệ muội muội, người không được sủng ái nhất chính là lão cha nàng. Bởi vậy, vốn nên là đích muội Hứa Thấm Tuệ - vị hôn thê của Thụ vương phải bị lưu đày vì liên quan đến tạo phản, lại không biết như thế nào liền bị một tờ chiếu thư đổi thành nàng. Liền tính có đến biên cương Tây Nam, Hứa Thấm Ngọc cũng không sợ, tám món lớn, hơn một ngàn loại món ăn vặt, trà sữa kem lẩu thịt nướng đều biết làm? Dựa vào tay nghề hốt bạc mua ruộng, lắc mình trở thành phú bà thời cổ đại. Mà tên phu quân tiện nghi kia của nàng cũng thường không thấy bóng dáng, vừa ra ngoài liền mất hút hơn mấy tháng nửa năm, nhưng không sao, nàng cũng mặc kệ, có tiền thảnh thơi lại không có nam nhân, mẹ chồng em chồng tiểu chất nữ cũng đều theo phe nàng, ở biệt thự lớn do mình xây được, sống cuộc sống vui vẻ. Thẳng đến vài năm sau, vào một ngày tuyết bay đầt trời, hơn trăm thị vệ mặc hắc giáp bao vây căn đại trạch ngũ tiến xa hoa của các nàng. "Cung thỉnh hoàng hậu nương nương, thái hậu nương nương, công chúa vương gia quận chúa hồi kinh." Hứa Thấm Ngọc cùng cả nhà chồng mắt to trừng mắt nhỏ. Phu quân tiện nghi của nàng thế mà lại đoạt được đế vị! Cho nên... Tiếp tục làm phú bà hay là hoàng hậu bây giờ? ............ Hứa Thấm Tuệ trọng sinh, biết được đích tỷ Hứa Thấm Ngọc đã thay mình xuất giá, hối hận đến xanh ruột. Kiếp trước nàng thật vất vả thông đồng với tân đế, lấy được một tờ chiếu thư để cho đường tỷ thay mình xuất giá, gả cho Thụ Vương bị lưu đày, ai ngờ Thụ Vương kia lại là một nhân vật tàn nhẫn, sau mười năm ẩn nhẫn đã đoạt vị thành công. Nhưng là không sao, nàng biết đường tỷ thân thể yếu ớt, lưu đày không bao lâu liền bỏ mạng, chờ đường tỷ chết rồi, nàng liền có thể tới Biên Thành gả cho Thụ Vương. Nàng cứ chờ cứ chờ, chờ đến khi Thụ vương sớm đi lên đại vị, mà đường tỷ vẫn còn sống vui sống khỏe, thậm chí còn giàu đến chảy dầu, Hoàng Thượng còn nghênh đón nàng trở về làm hoàng hậu???

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Bắt Đầu Tu Hành Từ Tiễn Thuật
Bắt Đầu Tu Hành Từ Tiễn Thuật

Trần Tam Thạch xuyên không đến vương triều những năm cuối loạn thế, may mắn có hệ thống bên mình. Hắn vốn định đi săn kiếm tiền, một ngày nào đó đến võ quán học vài đường quyền cước, làm một phú hào bình thường. Thế nhưng trời không chiều lòng người, quan viên hà khắc, võ quán ức hiếp dân chúng, hắn vì mạng sống buộc phải tòng quân, trở thành một cung thủ. Từ [Tiễn thuật (Nhập môn)], liều mạng đến [Khai cung vạn thạch, đã bắn tên là không thể tránh né], lấy đầu tướng địch bên ngoài trăm dặm! Từ [Thương pháp cơ sở quân tốt], liều mạng đến [Long Thương trấn quốc, càng chiến càng hăng], giơ ngang trường thương, một mình quát lui ngàn vạn quân địch! Nhiều năm sau, Trần Tam Thạch nam chinh bắc chiến, đã vô địch thiên hạ, dưới trướng có hơn hai mươi vạn thiết kỵ. Nhìn các tướng sĩ khoác hoàng bào lên trên người mình, hắn bất đắc dĩ: "Các ngươi...... Các ngươi thật sự hại khổ trẫm rồi!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày
Thập Niên 80: Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh, Vả Mặt Hằng Ngày

Ai cũng bảo lão Vân có phúc, nhà trống trơn, nghèo đến mức rớt mồng tơi nhưng lại nuôi được hai cô con gái xinh như tiên, đặc biệt là con gái ruột Vân San, không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, miệng ngọt ngào, sưởi ấm cho mọi người xung quanh. Còn con nuôi Vân Chỉ tuy xinh đẹp hơn một chút nhưng tính tình lại rất đáng ghét, kiêu ngạo, ẻo lả, nhiều chuyện, bản thân không sống tốt thì không muốn người khác sống tốt, mọi người xung quanh đều muốn bóp chết cô ta. Ngày Vân Chỉ thức tỉnh, cả nhà bị cô ta làm cho kiệt sức, Vân San hiểu chuyện đứng ra: "Con thay em gái đi lấy chồng." "Tưởng bở ư, tại sao phải nhường người đàn ông của tôi cho cô?” Vân Chỉ nhăn nhó khuôn mặt xinh đẹp, buông sợi dây thừng treo cổ, bước xuống khỏi chiếc ghế đẩu, hừ một tiếng với Vân San: "Tôi muốn lấy chồng, không để cô cướp!" Mọi người đau đầu: Lại bắt đầu làm trò rồi. Dù sao thì cuộc hôn nhân này cũng không phải là một cuộc hôn nhân tốt, mà là gả đi để xung hỉ cho Giang Đình Chi. Giang Đình Chi, chú ruột của nam chính trong nguyên tác, có mối thù không đội trời chung với nam chính, mắc bệnh nặng nằm liệt giường quanh năm, tâm lý cũng như mắc phải căn bệnh gì đó, thất thường, ai cũng sợ. Nghe nói còn xấu vô cùng... Nhưng cũng chỉ là nghe nói, Vân Chỉ đã xem qua nguyên tác trong đầu, Giang Đình Chi đẹp trai lắm, quan trọng nhất là anh rất giàu. Gả qua đó, có tiền tiêu không hết, còn có thể tiếp tục làm trời làm đất, sao lại không làm? Chỉ là khi làm, cô phát hiện ánh mắt của nam chính và chú của hắn ta nhìn cô đều không ổn lắm. Đây không phải là phần của nữ chính sao? Là nữ phụ, Vân Chỉ không thèm: Người thông minh, không dính vào ái tình, tất cả nam nhân đều là phù du. ... Giang Đình Chi cưới một cô gái nhà quê, lại còn là một cô gái lắm chuyện, hành hạ cả nhà họ Giang gà bay chó sủa, xem đi, nhiều nhất là một tháng nữa, Giang Đình Chi sẽ bị hành hạ đến chết. Ai ngờ, Vân Chỉ có bản lĩnh lớn, có thể hành hạ người sống đến chết, cũng có thể hành hạ người chết sống lại. Một năm sau, Giang Đình Chi cùng vợ đi dạo trung tâm thương mại, tay và cổ đeo đầy túi mua sắm, người đi đường nhận ra, kinh ngạc: Không phải đồn rằng Giang Đình Chi đã tức chết rồi sao? Vân Chi đi mệt, đá đôi giày cao gót, nũng nịu ra lệnh: "Đau chân, cõng em đi..." Người đi đường: Nghe đồn Giang Đình Chi tính tình tàn nhẫn, âm trầm kỳ quái, anh ta mà biết thương hoa tiếc ngọc, tôi sẽ để anh ta đá đầu tôi như đá bóng... Giang Đình Chi không chỉ bế ngang người lên, còn đi giày da của mình cho vợ. Người đi đường: Đồn chỉ là đồn. Vân Chi nước mắt lưng tròng, nắm tay đấm vào ngực anh: "Em không muốn anh bế, muốn anh cõng em, anh có phải không yêu em nữa không?!" Người đi đường: Quả nhiên rất làm trò, hóa ra lời đồn cũng có thật. Vân Chi đủ kiểu làm trò, làm đến mức mọi người thấy như lẽ thường tình, làm đến mức mọi người thấy cô thật yếu đuối, không có anh thì chắc chắn cô không sống nổi.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm
Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm

Sau khi Thời Miên hoàn thành 99 thế giới, cuối cùng cũng nhận được nhiệm vụ cuối cùng. Nhiệm vụ của cô là mở một học viện ở một nơi không người quản lý ở thế giới tinh tế, dạy cho những đứa trẻ ở đó về ánh sáng, hy vọng và đạo lý làm người. Đồng thời áp dụng những kỹ năng và những báu vật quý giá mà cô thu thập từ các thế giới khác để chuẩn bị cho cuộc sống nghỉ hưu của mình. Ban đầu cô nghĩ đó chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng không ngờ hệ thống lại tăng độ khó bằng cách biến cô thành một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn. Vào ngày khai giảng, cô bị một đám học sinh như ăn xin, cầm theo ống thép, bao vây cô lại tạo phản. Đối mặt với những học sinh cao hơn mình, Thời Miên hiếm khi mỉm cười. "Thông thường, tôi thuyết phục người khác bằng đạo lý, nhưng hôm nay, tôi sẽ dạy các bạn hai bài học quan trọng về đạo lý làm người." Cô bé nhỏ nhắn đấm một cú vào một con tinh thú cao hơn ba mét lún sâu vào đất, không thể nào kéo ra. "Bài học đầu tiên, nắm đấm mới là đạo lý mạnh nhất." Sau đó, cô rút ra búa lớn, tại chỗ biến ống thép thành pháo hạt nhân, nhảy lên cơ giáp và bắn hạ những tên tinh tặc. "Bài học thứ hai, tri thức mới là lực lượng sản xuất chủ yếu." Những học sinh chỉ biết nhìn nhau và không nói nên lời. Sau đó, ở sân thi đấu của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang bị những người biến dị xâm lược. Tất cả giáo viên đều hoảng sợ và kêu gọi học sinh rút lui, chỉ có Thời Miên vẫn giữ bình tĩnh và nhấn mạnh việc sử dụng đạo lý để thuyết phục. Người dân Liên Bang trước màn hình đều nghĩ cô đã điên. Bất ngờ, những học sinh được đánh giá thấp nhất lấy ra dược phẩm và sử dụng phi kiếm, phối hợp với cơ giáp chiến đấu để đè người biến dị xuống đất. "Hiệu trưởng nói phải thuyết phục người khác bằng đạo lý, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu cuộc trò chuyện."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Một Lòng Muốn Làm Vai Ác, Ta Lại Đem Tất Cả Mọi Người Chữa Khỏi Làm Sao Bây Giờ
Một Lòng Muốn Làm Vai Ác, Ta Lại Đem Tất Cả Mọi Người Chữa Khỏi Làm Sao Bây Giờ

Ngu Nhược Khanh được sáng tạo như một ác nữ điển hình, mang đủ mọi yếu tố mà một phản diện cần có: xinh đẹp, mạnh mẽ, và đầy tham vọng. Khi hệ thống thức tỉnh nàng, câu đầu tiên nàng thốt lên là: “Ta muốn gây chuyện, gây lớn cơ.” Kết quả, khi nàng xuyên vào cuốn sách để thực hiện nhiệm vụ của một nữ phụ ác độc. Nhưng ngay khi định ra tay với nhóm nhân vật chính, nàng nhận ra bên cạnh họ đã có... kẻ ác khác. Ngu Nhược Khanh: Hiểu rồi, giải quyết mấy tên phản diện này trước, sau đó ta mới được làm phản diện. Thế là nàng dạy dỗ một tên đệ tử ăn chơi sa đọa chuyên ức hϊếp sư huynh mù lòa. Đối diện với lời cảm ơn ngượng ngùng của sư huynh, nàng lạnh mặt buông lời hung ác: “Chỉ có ta được phép bắt nạt ngươi.” Sư huynh ngẩn người, tai đỏ ửng. Nàng đuổi đi đám tay sai chế nhạo nam phụ mang dòng máu lai, đồng thời muốn ngăn cản hắn trở thành kẻ ác trong tương lai, liền nghiêm giọng nói: “Đừng bao giờ từ bỏ chính mình. Ta tin tưởng ngươi.” Ánh mắt nam phụ bỗng sáng bừng. Đối với nam chính được mệnh danh là hậu duệ Kiếm Tôn, nàng không nể nang khi luận bàn võ đạo, chỉ vì đả kích lòng tự tôn và tín niệm của hắn. Đến khi xử lý sạch sẽ đám xấu xa trong truyện, Ngu Nhược Khanh phát hiện ánh mắt mọi người nhìn mình... khác thường? Nam chính: Người khác chỉ quan tâm đến bối cảnh của ta, chỉ có sư tỷ chân thành dịu dàng, đối xử thật lòng với ta. Thế gian làm sao có cô nương nào tốt đẹp như sư tỷ? Sư huynh: Sư huynh vô dụng, vốn chẳng tranh chấp với đời. Nhưng vì ngươi, ta nguyện đối đầu với thế gian. Nam thứ: Nếu ta đứng trên đỉnh cao nhất, liệu ngươi sẽ nhìn ta lâu hơn một chút chăng? Ngu Nhược Khanh: ... Nàng chỉ muốn gây chuyện thôi mà! Sao lại thành thế này? ________________________________________ Ngu Nhược Khanh nhập môn tại Xích Luyện Phong, nơi vốn được thiết lập như phản diện trong hành trình của nhóm chính diện. Từ sư tôn cao cao tại thượng đến sư huynh của mình, ai ai cũng là nhân vật phản diện trong nguyên tác. Với sự kính trọng dành cho tiền bối phản diện, nàng lễ phép tôn sư trọng đạo, kính yêu sư huynh, cuối cùng thành công được họ chấp nhận. Cho đến một ngày, nàng tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của sư tôn và sư huynh: "Tình nhi phẩm hạnh chính trực, nhưng suy nghĩ có phần lệch lạc. Chắc chắn là bị chúng ta làm hư rồi. Từ hôm nay phải làm gương sáng, trở thành người tốt, tạo môi trường lành mạnh để con bé trưởng thành!" Ngu Nhược Khanh: ??? Lạ lùng, thật là lạ lùng. #Một lòng muốn làm vai ác, ta lại đem tất cả mọi người chữa khỏi làm sao bây giờ.# Thông điệp: Kiên định làm chủ số phận, không để bóng tối chi phối. Ác nữ xứng Ngu Nhược Khanh một lòng muốn trở thành kẻ ác hoàn hảo, lấy đoàn đội nhân vật chính làm con mồi. Nhưng khi phát hiện bên họ đã có kẻ xấu khác, nàng buộc phải xử lý hết người xấu để bảo vệ con mồi của mình. Kết quả là nàng trở thành một "sư tỷ tốt bụng" trong mắt mọi người mà không hề hay biết... Văn chương của tác giả nhẹ nhàng, hài hước, pha lẫn ấm áp. Nữ chính trưởng thành qua từng bước, nhận được tình cảm chân thành từ những người xung quanh, cuối cùng trở thành chỗ dựa đáng tin cậy cho tất cả. Đây là một câu chuyện đáng đọc, vừa vui vẻ vừa cảm động!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Sau ngày tận thế, động thực vật đều biến dị, loài người trở thành tầng lớp thấp nhất trong chuỗi thức ăn, họ phải đấu tranh sinh tồn vô cùng khó khăn. Trong các căn cứ an toàn, từ lâu con người chỉ sử dụng các loại dung dịch dinh dưỡng để cung cấp dưỡng chất cho cơ thể, đối với họ những món ăn từ trước ngày tận thế giống như những thứ chỉ có trong truyền thuyết. An Tình, người xuyên không từ thế giới khác, nhận được một bàn tay vàng – hệ thống siêu thị. Tuy nhiên, hệ thống này yêu cầu cô phải mang lại điểm hạnh phúc cho người khác thì mới mở khóa các kệ hàng trong siêu thị. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định báo cáo lên lãnh đạo cấp cao của căn cứ. ... Những con người kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, không còn hy vọng vào tương lai, khi trở về căn cứ đã phát hiện có một quán ăn nhỏ mới mở. Với sự tò mò và ngạc nhiên, họ bước vào quán. “Chào mừng quý khách đến với quán ăn Hạnh Phúc. Quán có mì bò hầm, mì bò cay, quý khách muốn dùng món nào?” Đây là những món ăn mà chỉ có trong truyền thuyết trước ngày tận thế , khách hàng ngồi xuống mặt đầy nghi ngờ: “Ở đây thật sự có những món đó sao? Giá bao nhiêu?” An Tình mỉm cười đáp: “Ba điểm tệ một bát.” Giá không quá đắt, khách gọi một bát mì bò hầm. Chẳng bao lâu, một mùi thơm nồng lan tỏa, đây là hương vị mà anh chưa bao giờ ngửi thấy, kí©h thí©ɧ khiến miệng anh liên tục tiết nước bọt, dù đã uống dung dịch dinh dưỡng nhưng giờ đây anh cảm thấy cực kỳ đói. Tô mì bò được mang ra, anh nhìn thấy những sợi mì giống hệt trong sách mô tả, kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cẩn thận ăn một miếng. Vị mặn mà của nước dùng và sợi mì dai dai khiến nước mắt anh tuôn trào. “Hu hu hu... ngon quá, ngon tuyệt, bà chủ, cho tôi thêm một bát mì bò cay nữa!” Tiệm ăn nhỏ ngày càng đông khách, các món ăn được giới thiệu ngày một phong phú hơn. Những con người vốn đã chai sạn, mất hết ý chí và không còn nhìn thấy tương lai bỗng dưng tràn đầy hy vọng, mỗi ngày đều hăng hái làm việc, họ cảm thấy mình có thể chiến đấu với đám động thực vật biến dị hàng trăm hiệp. Tóm tắt: Xuyên không và ràng buộc với hệ thống siêu thị. Ý chính: Chỉ cần chăm chỉ kinh doanh, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp.

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Cưới Trước Yêu Sau
Thập Niên 60: Cưới Trước Yêu Sau

Kiếp trước, Tống Tri Uyển là một Đại tiểu thư bạch phú mỹ, người được gia tộc lớn hun đúc, với tướng mạo rất xinh đẹp. Bởi vì phạm tội với người khác, phải đối mặt với khó khăn, suốt hai mươi năm trời, Tống Tri Uyển sống vất vả ở nông thôn. Nhưng cuộc sống không cải thiện, Tống Tri Uyển được sống lại. Khi mở mắt, Tống Tri Uyển nhận ra mình đã trở lại năm 1960. Tống Tri Uyển: "..." Cuộc sống đã đủ khó khăn rồi, không muốn phải chịu thêm 20 năm nữa để có cuộc sống tốt hơn. Tống Tri Uyển không muốn! Ở thế giới này, cô phải thay đổi cách sống, để bảo vệ gia đình mình, không trải qua những khó khăn như kiếp trước. Lựa chọn từ công việc hiện tại, gia nhập bộ đội, trở thành quân y, là lối sống tốt nhất cho cô. Không ngờ, trước khi kịp gia nhập bộ đội, cô đã được một người đàn ông quân nhân hung dữ nhất cưới về làm vợ. Mọi người đều thầm trêu ghẹo về việc Chu Thì Dự, người mắt không mấy may mắn, lại cưới được một đại tiểu thư nhà giàu về làm vợ, cưng chiều đến mức vô cùng, không còn vẻ góc cạnh như trước, dường như là rất sợ vợ. Chu Thì Dự chỉ cười khẽ một tiếng. Các đồng đội thấy vợ anh anh sáng mắt, nói chuyện với vợ anh anh liền đỏ mặt, ánh mắt hâm mộ nhìn anh đến muốn nhỏ máu, liệu họ có biết anh không?

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh Thập Niên 90 Có Dị Đồng
Trọng Sinh Thập Niên 90 Có Dị Đồng

Ngu Linh lớn lên ở vùng núi xa xôi, da trắng, chân dài xinh đẹp, xinh đẹp không gì sánh được. Nhưng lại không ai dám đánh chủ ý lên cô, thậm chí còn thường xuyên bị người ta lén lút nói cô là một nữ Tu La không dễ chọc. Còn ở ngay trước mặt Ngu Linh ư? Vị đại gia giàu nhất thành phố nào đó: "Đại sư, trong thẻ này có một triệu, xin ngài hãy nhận cho!" Người đàn ông tuấn mỹ như cáo đẩy mắt kính, cười như không cười: "Một triệu?" Vị phu nhân của cậu cả nhà họ Kỳ mà thiếu một triệu này sao? Trong nháy mắt, vị đại gia giàu nhất thành phố nào đó đứng thẳng lưng, mồ hôi lạnh túa ra: "Một triệu, đô la Mỹ!!!" Lát nữa còn phải nạp thêm sáu trăm mấy chục vạn vào thẻ nữa!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng