Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Ngôn TìnhHEMạt ThếNhẹ NhàngundefinedTình Cảm

Thuỷ Dũng xui xẻo xuyên đến thời kì mạt thế, may thay còn có một hệ thống. Thế là từ một nhà khách nhỏ xíu chỉ có hai tầng, cô biến nó trở thàng khách sạn cao cấp bảy sao (*******) Trong lúc người khác đều vắt chân lên cổ chạy trốn, hoặc liều mạng chiến đấu với tang thi và dị thú, thì những ngừoi tại khách sạn lại đang bật điều hoà, hăng hái chơi trò chơi. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thủy Dung ┃ vai phụ: Hàn Dương ┃ cái khác: Tang thi, dị năng, khách sạn, thăng cấp

100000

165 chương

Truyện hiện tại chưa có EBook. Chúng tôi sẽ cập nhật sớm nhất có thể.

Bạn có thể liên hệ Hỗ trợ để yêu cầu tạo EBook

Truyện cùng tác giả

Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn
Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn
Tiểu Mật Phong Ông Ông Hưởng

Thuỷ Dũng xui xẻo xuyên đến thời kì mạt thế, may thay còn có một hệ thống. Thế là từ một nhà khách nhỏ xíu chỉ có hai tầng, cô biến nó trở thàng khách sạn cao cấp bảy sao (*******) Trong lúc người khác đều vắt chân lên cổ chạy trốn, hoặc liều mạng chiến đấu với tang thi và dị thú, thì những ngừoi tại khách sạn lại đang bật điều hoà, hăng hái chơi trò chơi. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thủy Dung ┃ vai phụ: Hàn Dương ┃ cái khác: Tang thi, dị năng, khách sạn, thăng cấp

100000 Giỏ hàng

Truyện liên quan

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!

Đại sư tỷ Phương Dao của Linh Tiêu Tông là một thiên tài kiếm đạo. Nàng nghiêm khắc với bản thân, cư xử đoan chính, phẩm hạnh thanh cao, là bạch nguyệt quang không thể với tới trong mắt các đệ tử. Việc hoang đường nhất mà nàng từng làm trong đời là đi lạc vào Cổ Hư bảy năm trước, dẫn đến đánh mất trọn vẹn ba năm ký ức. Một ngày nọ, một nam tử trẻ tuổi dẫn theo hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối bước đến gõ cửa đại môn Linh Tiêu Tông, nói rằng hắn đến tìm mẫu thân của bọn trẻ. Phương Dao nhìn hai đứa nhỏ có dung mạo giống mình như đúc, bàn tay cầm kiếm khẽ run, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng đánh rơi kiếm. Toàn bộ Linh Tiêu Tông đều chấn động vì chuyện này, ngay cả chưởng môn cũng phá lệ xuất quan sớm hơn dự định. Đúng lúc Linh Tiêu Tông đang tiến hành khảo nghiệm linh căn để tuyển chọn tân đệ tử, chưởng môn nhân tiện kiểm tra luôn hai đứa trẻ. Kết quả cho thấy bé trai là tuyệt phẩm đơn linh căn, còn bé gái lại sở hữu thể chất Huyền Âm ngàn năm hiếm gặp. Chưởng môn mừng như điên, lập tức nhận hai đứa trẻ này làm tôn nhi. Phương Dao không thể chấp nhận chuyện mình từng có tư tình với một phàm nhân, lại còn làm mẫu thân, trầm mặc hồi lâu mới quyết định thương lượng với nam tử ngồi bên cạnh: "Hay là chúng ta mỗi người nuôi một đứa?" Nam tử hơi nâng đôi mắt phượng, nhìn nàng nhỏ giọng nói: "Bọn trẻ đã quen có ta bên cạnh, buổi tối không thấy ta chúng sẽ khóc." Từ đó, một lớn hai nhỏ liền bám rễ tại Linh Tiêu Tông không chịu rời đi. Phương Dao đau đầu không thôi, cả đời nàng chỉ biết luyện kiếm, chưa từng có ai dạy nàng cách nuôi trẻ con. May mà phàm nhân kia rất tận tâm làm tròn vai người cha tốt, lại thêm các sư đệ sư muội thay phiên giúp nàng chăm sóc bọn trẻ. Nàng dạy kiếm thuật, nhị sư đệ rèn luyện thể lực, tam sư muội dạy luyện đan, còn tiểu sư đệ chỉ đạo trận pháp. Nhưng không được bao lâu, các sư đệ sư muội lần lượt từ chối tiếp tục dạy dỗ hai đứa trẻ. Phương Dao nghi hoặc hỏi nguyên do. Bọn họ đáp: "Bọn chúng học xong hết rồi." "Lại còn học một biết mười." "Tụi nhỏ làm tổn thương lòng tự trọng của bọn đệ quá." "..." Ở một góc khuất không ai thấy, cục bột nhỏ lặng lẽ kéo tay áo phụ thân, đôi mắt long lanh ngấn nước. "Phụ thân, khi nào con và ca ca mới có thể quay về vương thành, đuôi của con sắp không giấu nổi rồi..."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team
Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

[Văn có thể nổ súng xào rau nước sốt, võ có thể vác nồi đánh tan quân địch.] Giản Ninh một giây trước còn đang tung hoành nơi mưa bom bão đạn, giây sau đã xuyên thẳng vào một quyển tiểu thuyết tinh tế kiểu Mary Sue, trở thành "chị gái tiện lợi" được tặng kèm cho nam chính. Nguyên thân của cô là con riêng bị mẹ ruột đem làm quân cờ tranh gia sản, bị đẩy vào Quân khu số 13 nơi chuyên thu nhận phế thải. Sau này, để bảo vệ nữ chính, cô ấy chết dưới làn sóng dị thú trong một cuộc tập kích bất ngờ. Giản Ninh vừa mở mắt đã thấy sân huấn luyện hoang tàn, đồng đội thì lười biếng, nhà bếp thì nát bươm, đồ ăn thì khó nuốt tới mức không biết là cứu người hay gϊếŧ người. Thôi thì, bảo vệ nữ chính thì được, nhưng không nấu được bữa cơm ra hồn là không xong. Một lần nướng thịt ngoài sân, mùi thơm lan xa, nữ chính chưa kịp mò đến thì mấy anh em chiến hữu đã bị hạ gục bởi vị giác, cảm động đến mức suýt khóc. Từ đó, hậu cần binh số 1 chính thức ra sân. “Tổ tông. Huấn luyện cứ để bọn em lo, chị chỉ cần nấu ăn là được rồi.” Cho đến một ngày, quân khu tổ chức giải đấu liên minh. Giản Ninh tay cầm hộp cơm, lưng đeo bình giữ nhiệt, đứng giữa chiến trường nhìn một nửa đội trinh sát bị mình "tiện tay" quét sạch, nét mặt đầy vô tội: “Tôi chỉ định đưa cơm thôi mà. Là họ ngăn tôi trước.” “Tôi sắp trễ giờ ăn rồi, nên chỉ dùng một chút biện pháp đặc biệt.” Đội trinh sát bị "biện pháp đặc biệt" chiếu cố: “...” Không cần đưa cơm nữa đâu chị, tụi em no rồi, no đến tận kiếp sau luôn ấy. P/S: 1. Nữ chính: Giản Ninh hậu cần binh đa năng, văn võ toàn tài 2. Nam chính: Bá vương quân khu, mẫu "trà xanh" đỉnh cao giữa nhân gian 3. Bối cảnh: Tinh tế, xuyên thư, dị năng, nữ cường 4. Tóm tắt: Không có chuyện gì là một mâm thịt nướng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì nướng thêm một mâm nữa.

200000 Giỏ hàng

Ta Dùng Ba Câu Nói Dọa Khóc Toàn Tinh Tế
Ta Dùng Ba Câu Nói Dọa Khóc Toàn Tinh Tế

Thượng Khinh Nhạn xuyên đến thế giới tinh tế, sau đó cô phát hiện đây là một thế giới kỳ quái. Những tác phẩm văn học nghệ thuật rất được ưa chuộng trong tương lai, đủ mọi loại hình, chỉ có cái gọi là nguyên tố "bóng tối" là giống hệt như chưa từng tồn tại. Mọi người đều một lòng muốn yêu đương, mê dắm mộng đẹp, bong bóng màu hồng bay lượn khắp nơi. Hệ thống: [Nhiệm vụ của cô là trở thành đại thần của giới văn nghệ, thu thập giá trị động tâm ~ làm cho mọi người vì mình mà tim đập rối loạn đi! ~] Trước - đạo diễn phim kinh dị - Thượng Khinh Nhạn tràn ngập tự tin: [Không thành vấn đề.] Vài ngày sau, một video có tên là "sau khi kết hôn với tà thần" được đăng lên mạng, trên đó có tà thần xuất hiện, diễn biến toàn bộ đều là những tình tiết quỷ dị đẫm máu, kết cục không thể diễn tả. __ theo thống kê, những người vô tình bấm nhầm vào video đó, ngay trong đêm ấy tim đập gia tốc lên tới 180 mph. Hệ thống: [? Như này cũng được hả?] * Người xem A: "Tôi mãi mãi chỉ yêu say đắm tổng... Phim kinh dị này đẹp mắt quá đi." Người chơi B: "Tôi muốn công lược npc... Yêu quái, để mạng lại!" Quần chúng C: "Tôi không tin nó đáng sợ thế... Mẹ nó, tôi không dám ngủ nữa!" Thượng Kinh Nhạn dùng thực lực của bản thân khơi dậy một làn sóng sợ hãi nơi tinh tế. __ nghe nói, cô ấy chỉ dùng ba câu nói đã có thể dọa khóc toàn bộ tinh tế: Đóng phim điện ảnh, sản xuất trò chơi, mở chương trình tống nghệ. Mọi người vừa khóc vừa nhịn không được tiếp tục ngồi xem: Hắc ám phong, thơm thật đó! * Sau đó mọi người đánh giá Thượng Khinh Nhạn như sau: "Cô ấy là nữ hoàng, người sáng lập kỷ nguyên thứ hai của giới nghệ thuật của Tinh Lịch, là cô ấy dẫn dắt mọi người tìm lại cảm giác sợ hãi và phẫn nộ." "Cô ấy dùng vô số tác phẩm của bản thân nói với mọi người___" "Tôi làm người thức tỉnh ác mộng, xin hãy để tim loạn nhịp vì tôi, hãy dùng hết sức mình mà thét lên chói tai!" 1. Cốt truyện đại nữ chủ, sảng văn; 2. Có những yếu tố kinh dị, xem xét trước khi đọc. Tag: Xuyên qua thời không tinh tế hệ thống sảng văn

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới
Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Sau khi thất nghiệp, Nam Đồ ủ rũ quay về quê nhà, mở một tiệm cơm nhỏ vắng vẻ, chẳng mấy ai ghé đến. Nhưng rất nhanh sau đó, cô phát hiện cứ cách một khoảng thời gian tiệm cơm bình thường này lại đón những vị khách kỳ lạ đến từ các thế giới khác nhau. Một ngày nọ... Người đàn ông trung niên trước mặt có vóc dáng vạm vỡ, toàn thân tỏa ra sát khí, tự xưng đến từ thế giới hậu tận thế: “Tôi không quan tâm đây là trò gì, chỉ cần cô có thể đưa tôi một khẩu súng máy và một nghìn viên đạn, đống vàng này sẽ là của cô.” Nam Đồ mắt sáng rực nhìn đống vàng, tiếc nuối đáp: “Xin lỗi, ngoài đồ ăn ra thì tôi chẳng có gì để bán.” Vài ngày sau, người đàn ông trung niên lại xuất hiện trong bộ dạng tàn tạ: “Chỉ cần cho tôi đồ ăn, khẩu súng máy này sẽ là của cô!” Nam Đồ: “Khoan đã, vàng của ông đâu rồi?” Một nữ phù thủy trong rừng sâu gõ cửa quán: “Trời ạ! Trận pháp dịch chuyển của tôi cuối cùng cũng thành công! Ở đây có bán đồ ăn không? Tuyệt quá, vậy là tôi không cần phải ra trấn nhỏ để mua thực phẩm nữa rồi.” “Muốn làm bánh mì trong thị trấn ngon hơn ư? Thay vì đi cầu xin thợ làm bánh, chi bằng nhờ con lừa trong cối xay bột!” Nam Đồ lặng lẽ đưa cho cô ta một chiếc bánh cupcake: “Thử một miếng nhé?” Phù thủy vừa liếʍ sạch lớp kem bơ trên đầu ngón tay vừa lấy ra vài lọ thuốc có màu sắc rực rỡ: “Tôi nên trả công cô. Cô muốn thuốc biến đổi giới tính hay thuốc xui xẻo?” Nam Đồ: “À... cô có thuốc biến đá thành vàng không?” Một ngày nọ, một vị trưởng lão tu tiên lạc vào tiệm cơm. Trưởng lão Vô Cực của phái Linh Tiêu đã nhiều năm không ăn uống, thế nhưng sau khi lỡ thử món “Cánh gà cay ma quỷ bùng nổ” tại tiệm cơm Nam Lai, ông lập tức đấm ngực giậm chân, nước mắt lưng tròng, bỗng nhiên đại ngộ, bất ngờ đột phá cảnh giới sau bao năm trì trệ! Tin tức lan truyền, vô số tu sĩ kéo đến, chen chúc chật kín quán ăn. Nam Đồ buộc phải treo một tấm bảng trước cửa: “Món ăn tại tiệm không có tác dụng hỗ trợ tu luyện. Làm hỏng bàn ghế, bồi thường gấp mười lần!” Hôm sau, cô nhận được 500 viên linh thạch tiền bồi thường. Từ lúc nào không hay, tiệm cơm nhỏ bé này đã kết nối với vô số thế giới: từ hậu tận thế, thế giới tu tiên, thế giới tinh tế đến dị giới phương Tây... Tiệm cơm Nam Lai vang danh khắp các thế giới, còn Nam Đồ thì vô tình đạt được tự do tài chính.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế
Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế

[Thiên tai + Không gian + Tích trữ + Làm ruộng + Đời sống thường ngày] Giang Mộ Vân đã vật lộn trong mạt thế suốt mười năm dài đằng đẵng. Điều cô cảm thấy tiếc nuối nhất không phải là những thứ đã mất đi, mà là việc không thể đọc đến kết cục của một cuốn tiểu thuyết mà cô tình cờ tìm thấy. Cuốn sách ấy là thứ cô nhặt được từ đống đổ nát sau một trận động đất. Chỉ còn lại vài chục trang ở phần giữa, không tiêu đề, không kết thúc, chẳng thể biết nội dung hoàn chỉnh. Trong suốt mười năm đó, cô ôm chặt những trang sách còn sót lại như báu vật. Những lúc lạnh thấu xương và tuyệt vọng, cô run rẩy mở ra một trang, đọc những câu trích dẫn đầy cảm thán, như thể chúng có thể sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh của cô. Cô thậm chí còn tự trào phúng rằng, những trang sách này còn "hữu dụng" hơn lửa để sưởi ấm. Với cô, chúng chính là thần khí bảo mệnh giữa vùng địa cực khắc nghiệt. Đáng tiếc, trước khi cô kịp tìm thấy phần còn lại của cuốn sách, sinh mạng của chính cô và gia đình đều bị dập tắt bởi thảm họa. Nhưng số phận không nỡ bỏ rơi cô. Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Mộ Vân phát hiện mình đã trọng sinh trở về mười năm trước, mang theo một không gian thần kỳ mà cô không thể ngờ đến. Lần này, cô không do dự. Vào đêm đầu tiên sau khi trọng sinh, cô hưng phấn thu dọn hành lý, nhanh chóng quay về quê nhà. Cô rốt cuộc cũng có cơ hội khám phá xem liệu "108 bảo vật" mà cuốn sách nhắc đến có thực sự tồn tại, và chúng có thể thống trị thế giới hay không!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!
Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!

Liễu Tinh Hòa là một nữ diễn viên đóng thế võ thuật trong đoàn phim Tiểu Long Bộ suốt nhiều năm. Dù mồ côi từ nhỏ, cô vẫn mạnh mẽ và kiên cường vượt qua khó khăn. Sau một lần dạy cho gã bạn trai tồi tệ một bài học, cô bất ngờ trúng giải độc đắc trị giá 21 triệu tệ. Với số tiền đó, Tinh Hòa quyết định trở về quê, mua nhà, mở siêu thị, chuẩn bị một cuộc sống an nhàn tuổi già, tận hưởng cảm giác “nằm chờ sung rụng”. Nhưng đời không như mơ! Chỉ vừa bước chân ra cửa, cô bất ngờ xuyên không về những năm 70, trở thành một “thiên kim pháo hôi” – bị buộc phải xuống nông thôn. Với thân phận "pháo hôi", Tinh Hòa đối mặt với vô số bất hạnh: mẹ ruột qua đời, cha ruột tàn nhẫn, mẹ kế mưu mô, cô em gái giả danh thiên kim đầy tính toán, cả gia đình thân thích chỉ muốn đẩy cô vào chỗ chết. Thế nhưng, vừa xuyên đến, cô nắm chắc nắm đấm, ai cũng đừng khuyên cô, cô không thể nhịn nổi nữa! Sau khi "xử lý" gọn gàng cả nhà, Tinh Hòa quyết định gom góp tài sản, tiếp tục cuộc sống mới ở nông thôn. Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó. Đây chỉ là phần mở đầu cho cuộc hành trình “ngược cực phẩm” đầy kịch tính. Văn phòng thanh niên trí thức đầy những cực phẩm, gia đình họ Liễu càng lắm vấn đề hơn. Liễu Tinh Hòa bẻ khớp tay, “hóng drama, ngược tra” sao có thể thiếu mặt cô. Lần đầu gặp gỡ, bốn mắt nhìn nhau, mỗ nam tử đưa bàn tay ra: “Ăn hạt dưa không?” Lần thứ hai gặp nhau, trong lúc đang bận đánh tên côn đồ, mỗ nam tử tay cầm gậy gỗ thô bằng cánh tay vừa đi ngang, ánh mắt vô tội liền lùi lại về sau: "Tinh Hòa, cô làm rớt cây gậy gỗ."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trong Thế Giới Xác Sống Trở Thành Cưa Thủ Điên Cuồng
Trong Thế Giới Xác Sống Trở Thành Cưa Thủ Điên Cuồng

Lâm Nhan Nhan chưa bao giờ tưởng tượng được rằng, chỉ vì ngủ nướng một chút thôi mà khi tỉnh dậy, cô đã bị xác sống bao vây tứ phía. Tay chỉ cầm mỗi con dao gọt trái cây, còn đang phân vân có nên "tạm biệt cuộc đời" không, thì cái cửa nhựa ọp ẹp của ký túc xá bị một con zombie đói khát húc bay vào. Ngay khoảnh khắc sinh tử, trong tay Lâm Nhan Nhan đột nhiên xuất hiện... một cái cưa máy mini? Nhìn cái con xác sống lao tới, phản xạ tự nhiên khiến cô vung tay: "Rè... rè..." – con zombie mới phút trước còn gầm gừ nay đã bị... cắt đôi gọn gàng như thái chuối. Mặc dù gương mặt đám zombie khiến người ta buồn nôn, nhưng vì muốn sống sót, Lâm Nhan Nhan đành ngậm ngùi hóa thân thành cưa thủ điên cuồng. Bất ngờ hơn nữa, cô còn mở khóa một hệ thống cửa hàng siêu nhiên, trong đó bán đủ mọi thứ trên đời! Và cô phát hiện ra, chỉ cần chém được nhiều zombie, cô không những sống sót mà còn có thể sống sướиɠ hơn cả hồi chưa tận thế. “Vì đồ ăn ngon, chị cưa!” “Vì tìm lại ba mẹ, chị cưa!” “Còn vì cứu nhân loại á? ...Ờ thì, cưa nốt vậy!” Trong thế giới hậu tận thế đầy rẫy nguy hiểm, sau khi lạc mất đồng đội, Lâm Nhan Nhan nhặt được một thiếu niên đẹp trai bị thương. Ban đầu cô chỉ định nhờ anh ta chỉ đường... ai ngờ đâu, lại dính phải một "trà xanh mặt cún trung thành". Cô cố đá văng tên này không biết bao nhiêu lần, nhưng y như rằng cứ mỗi lần định bỏ thì hắn lại... bị thương ngay trước mắt cô. Cứ như kịch bản đã được viết sẵn vậy! Cho đến một ngày, kẻ thù của hắn vạch trần thân phận thật – một hoa sen đen đội lốt cún ngoan. Nhìn vẻ mặt tội nghiệp như chó con bị bỏ rơi của hắn, Lâm Nhan Nhan đành ôm trán than trời: "Thôi được rồi, chị đã là cưa thủ rồi, thì chung đội với anh luôn cho đủ bộ." Lưu ý: 1. Nữ chính không phải thánh mẫu – không yếu đuối, không nhây nhây gây ức chế. 2. Nam chính là kiểu “bệnh kiều” ngọt ngoài điên trong, lại còn thiếu kiến thức sống cơ bản. 3. Nữ chính thông minh, biết dùng não, chiến đấu bá đạo khỏi bàn! Một câu tóm tắt: "Tôi dùng cưa máy cứu cả thế giới!" Thông điệp: Dù là tận thế, dù là xác sống, vẫn phải sống hết mình và yêu đời như chưa từng bị zombie rượt!

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng