Bà Cốt Khương Tô

Bà Cốt Khương Tô

Điền VănHuyền huyễnNgôn TìnhTruyện MaTrinh ThámThám HiểmLinh DịNữ CườngHài HướcHiện Đại

Văn án 1: Gần đây ở Bắc Thành xảy ra một chuyện rất mới lạ. Căn nhà ma ám âm u bỏ hoang mấy chục năm ở khu Đông đột nhiên có người chuyển vào sinh sống. Người đến không phải thế ngoại cao nhân, hòa thượng, hay đạo sĩ gì. Mà là một thiếu nữ, một thiếu nữ xinh đẹp đến lạ thường, dẫn theo một con mèo đen kỳ lạ mập ú na ú nần. Mọi người đều âm thầm bàn tán, có khi nào cô thiếu nữ này sẽ là người chết thứ bảy trong căn nhà này hay không. Văn án 2: Khương Tô không phải người, không phải quỷ, cũng không phải yêu. Đến bản thân Khương Tô cũng không biết mình đã sống bao nhiêu năm, năm nay đã bao nhiêu tuổi. Cô có nhan sắc không già, có cơ thể bất diệt. Một linh hồn mục nát khoác bên ngoài một lớp da thiếu nữ xinh đẹp, vô tri vô giác du đãng ở nhân gian. Cô tham tài háo sắc, ham ăn lười làm, trong sinh mệnh dài mênh mông không thấy điểm cuối của cô, sở thích lớn nhất của cô ngoại trừ đàn ông chính là tiêu tiền, tiêu tiền như nước. Vì thế Khương Tô ngao du quanh năm luôn trong tình trạng khi thì giàu nứt đố đổ vách khi thì nghèo kiết xác. Vì để cuộc sống của mình trôi qua dễ dàng hơn, Khương Tô phát huy sở trường đặc biệt, trở thành một bà cốt nghiệp dư. Trong nghề bà cốt này, cô giỏi bắt quỷ nhất, trong nghề bắt quỷ này cô giỏi xem phong thủy nhất, trong nghề xem phong thủy này cô giỏi đoán mệnh nhất, trong nghề đoán mệnh này cô giỏi bắt yêu quái nhất. Đến thế kỷ hai mươi mốt. Mắt thấy tiền dành dụm đã sắp tiêu sạch sành sanh, Khương Tô không thể không xắn tay áo quay về nghề cũ của mình, rồi phát hiện nghề này càng ngày càng lụi tàn, có rất nhiều đồng nghiệp đã sắp tới bước đường không có cơm mà ăn. Khương Tô dứt khoát tái nhậm chức, gánh vác trách nhiệm vực dậy cái nghề này. Văn án 3: Địch Cận Duật: Cô gái à, cô có thể rụt rè một chút được không? Đôi mắt Khương Tô sáng như đèn pha: Vậy có phải gái lỡ thì có thể làm bậy làm bạ đúng không? Địch Cận Duật: “...” Một đêm tối mịt mù gió thổi bốn bề. Khương Tô gõ cửa nhà Địch Cận Duật. Che ngực, dáng vẻ yếu đuối như cành liễu trước gió nghiêng người tựa lên khung cửa, lông mày nhíu chặt lại, dùng đôi mắt ngập nước nhìn Địch Cận Duật, giọng nói vừa mềm mại vừa yếu đuối: “Đội trưởng Địch, ngực tôi đau quá, anh xoa giúp tôi đi!” Địch Cận Duật: “... Bị điên!” “Rầm!” Cửa đóng sầm lại ngay trước mặt. Nữ chính bề ngoài vừa xinh đẹp vừa có vẻ ngây thơ loli, nhưng thực chất là lão yêu quái đê tiện háo sắc. Đội trưởng đội cảnh sát uy nghiêm, cứng nhắc, không giỏi ăn nói VS Bà cốt lẳng lơ khó chơi.

300000

404 chương

Truyện cùng tác giả

Phù Thủy Giới Giải Trí
Phù Thủy Giới Giải Trí
Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Khương Trường Tuế từ năm lên tám tuổi đã biết, chính mình không thể sống quá hai mươi tuổi. Nhưng cô thực sự không muốn chết. Trường Tuế Trường Tuế, ước mong lớn nhất của cô chính là có thể sống lâu trăm tuổi. --- Vì để có thể tích thêm chút công đức nhằm kéo dài tuổi thọ, cô dứt khoát quyết định sẽ dấn thân vào sự nghiệp làm từ thiện. Nhưng mà làm từ thiện thì cần tiền, mà cô thì lại không có tiền. Vì thế, cô liền tiến vào giới giải trí “Người ngốc, lắm tiền, mau tới đây” trong truyền thuyết. Sau đó.... Khi cô đến thử vai, câu đầu tiên nói với đạo diễn chính là: “Mẹ ông chết rồi.” Bị đạo diễn nộ khí xung thiên đánh bay ra ngoài. Năm phút sau, đạo diễn nước mắt giàn dụa chạy đuổi theo, run giọng nói: “Mẹ tôi chết rồi.” --- Nhìn thấy một nam minh tinh nổi tiếng đang ngang ngược càn rỡ, cô nói: “Anh ta sẽ không nổi tiếng lâu được nữa đâu.” Một tháng sau, minh tinh nổi tiếng bị lộ bê bối, danh vọng sụt giảm thảm hại, mặt mũi tiều tụy tìm tới cô, cầu xin cô chỉ điểm sai lầm. --- Gần đây nhất, một nữ minh tinh đột nhiên nổi tiếng trở lại, đang xuân phong đắc ý nghênh đón mùa xuân thứ hai của đời mình, cô nói: “Coi chừng tiểu quỷ cắn trả.” Đêm hôm đó, nữ minh tinh liền đeo kính râm mang khẩu trang, âm thầm đến nhà cô cầu xin cô giải cứu. --- Hạ Luật từ nhỏ đã xuất đạo, là thần đồng diễn xuất sinh ra để dành cho cái nghiệp diễn viên này, mới mười chín tuổi đã chín lần đạt được danh hiệu ảnh đế, ngoại trừ đóng phim ra thì không hề có hoạt động giải trí gì nữa khác, có vô số fans, đứng trên đỉnh nhân sinh của giới, vô số người muốn được giống như anh, nhưng đối với anh ta, lại chỉ muốn đến lúc mình được hai mươi tuổi sẽ hoàn toàn kết thúc sinh mệnh của mình. Thẳng cho đến khi anh gặp được thiếu nữ giả thần giả quỷ kia. Cô nói với anh: “Anh chính là thiên sát cô tinh, lục thân không nhận, thật trùng hợp, tôi cũng thế, vậy anh xem chúng ta có phải là một đôi trời sinh không?” Hạ Luật lạnh giọng: “Cô có bệnh à?” Ảnh đế chán sống mỗi ngày đều muốn tự sát với Cô đồng đoản mệnh yêu quý sinh mệnh liều mạng kéo dài tuổi thọ. Cô – Trường Tuế – chỉ hy vọng được đóng phim, đồng thời làm mấy chuyện bắt quỷ xem tướng đoán mệnh.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bà Cốt Khương Tô
Bà Cốt Khương Tô
Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Văn án 1: Gần đây ở Bắc Thành xảy ra một chuyện rất mới lạ. Căn nhà ma ám âm u bỏ hoang mấy chục năm ở khu Đông đột nhiên có người chuyển vào sinh sống. Người đến không phải thế ngoại cao nhân, hòa thượng, hay đạo sĩ gì. Mà là một thiếu nữ, một thiếu nữ xinh đẹp đến lạ thường, dẫn theo một con mèo đen kỳ lạ mập ú na ú nần. Mọi người đều âm thầm bàn tán, có khi nào cô thiếu nữ này sẽ là người chết thứ bảy trong căn nhà này hay không. Văn án 2: Khương Tô không phải người, không phải quỷ, cũng không phải yêu. Đến bản thân Khương Tô cũng không biết mình đã sống bao nhiêu năm, năm nay đã bao nhiêu tuổi. Cô có nhan sắc không già, có cơ thể bất diệt. Một linh hồn mục nát khoác bên ngoài một lớp da thiếu nữ xinh đẹp, vô tri vô giác du đãng ở nhân gian. Cô tham tài háo sắc, ham ăn lười làm, trong sinh mệnh dài mênh mông không thấy điểm cuối của cô, sở thích lớn nhất của cô ngoại trừ đàn ông chính là tiêu tiền, tiêu tiền như nước. Vì thế Khương Tô ngao du quanh năm luôn trong tình trạng khi thì giàu nứt đố đổ vách khi thì nghèo kiết xác. Vì để cuộc sống của mình trôi qua dễ dàng hơn, Khương Tô phát huy sở trường đặc biệt, trở thành một bà cốt nghiệp dư. Trong nghề bà cốt này, cô giỏi bắt quỷ nhất, trong nghề bắt quỷ này cô giỏi xem phong thủy nhất, trong nghề xem phong thủy này cô giỏi đoán mệnh nhất, trong nghề đoán mệnh này cô giỏi bắt yêu quái nhất. Đến thế kỷ hai mươi mốt. Mắt thấy tiền dành dụm đã sắp tiêu sạch sành sanh, Khương Tô không thể không xắn tay áo quay về nghề cũ của mình, rồi phát hiện nghề này càng ngày càng lụi tàn, có rất nhiều đồng nghiệp đã sắp tới bước đường không có cơm mà ăn. Khương Tô dứt khoát tái nhậm chức, gánh vác trách nhiệm vực dậy cái nghề này. Văn án 3: Địch Cận Duật: Cô gái à, cô có thể rụt rè một chút được không? Đôi mắt Khương Tô sáng như đèn pha: Vậy có phải gái lỡ thì có thể làm bậy làm bạ đúng không? Địch Cận Duật: “...” Một đêm tối mịt mù gió thổi bốn bề. Khương Tô gõ cửa nhà Địch Cận Duật. Che ngực, dáng vẻ yếu đuối như cành liễu trước gió nghiêng người tựa lên khung cửa, lông mày nhíu chặt lại, dùng đôi mắt ngập nước nhìn Địch Cận Duật, giọng nói vừa mềm mại vừa yếu đuối: “Đội trưởng Địch, ngực tôi đau quá, anh xoa giúp tôi đi!” Địch Cận Duật: “... Bị điên!” “Rầm!” Cửa đóng sầm lại ngay trước mặt. Nữ chính bề ngoài vừa xinh đẹp vừa có vẻ ngây thơ loli, nhưng thực chất là lão yêu quái đê tiện háo sắc. Đội trưởng đội cảnh sát uy nghiêm, cứng nhắc, không giỏi ăn nói VS Bà cốt lẳng lơ khó chơi.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế
Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế
Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Ngày tận thế bùng nổ, quỹ đạo lịch sử phát triển thành hai dòng chảy bất đồng, hoàn toàn biến thành hai thế giới khác nhau. Một nơi là thiên đường, một nơi là luyện ngục. Một nơi là thời đại hòa bình lá cờ đỏ bay phất phới. Một nơi là tận thế tang thi hoành hành, nhân tâm chôn vùi. Cố Ninh ở trong mạt thế gian nan cầu sinh, dùng hết toàn lực muốn bảo hộ cha mẹ và người mà chính mình quan tâm, lại bị thiết kế chết ở đầu đường. Cô tỉnh lại trong một không gian kỳ dị. Một không gian, một cánh cửa. Một lần mở cửa là hoà bình, một lần nữa lại là mạt thế.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng

Kiếp trước Kiều Du cảm thấy đầu óc Giang Trạm biến thái, thái độ với Giang Trạm vừa sợ vừa ghét. Nhưng Giang Trạm vì cứu cô mà nhận hết tra tấn cho đến khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh vẫn còn ở bảo vệ cô. Sống lại một đời, Kiều Du quyết định chỉ làm ba chuyện: Trữ hàng, yêu Giang Trạm, sủng Giang Trạm Cả đời Giang Trạm ngoại trừ sự nghiệp ra, chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là yêu Kiều Du. Anh từng là bị cái ác nuốt chửng. Trong bóng tối, anh cô độc lang thang, trong địa ngục, anh chịu sự phán xét. Nhưng cô từ trong ánh sáng mà đến, mang theo lưỡi dao sắc bén, cắt đứt sợi dây siết chặt trên cổ anh. Cô là báu vật của anh, là sự cứu rỗi duy nhất của anh trong cuộc đời này. Niềm khao khát nhiều năm đã thành sự thật. Mặt trăng, thực sự đã rơi vào vòng tay anh. Hướng dẫn đọc: Thảm họa tận thế, đột biến sinh vật, có logic. Nam nữ chính mạnh mẽ, toàn bộ truyện không ngược, HE. Nam chính luôn biến thái, nữ chính sau khi trọng sinh cũng hơi bệnh hoạn. Nữ chính có chút lương thiện nhưng không nhiều, có nguyên tắc, không thánh mẫu, không bạch liên hoa, chỉ số thông minh trực tuyến. Sẽ có tình yêu ngọt ngào và cẩu lương, cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu nhưng tuyến sự nghiệp phiêu lưu sinh tồn là chính.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế
[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế

Cổ Y tái sinh. Kiếp trước vì sinh tồn mà cô dâng hiến hết thảy mọi thứ cho căn cứ. Nhưng bị căn cứ vứt bỏ ở dãy núi biến dị, cuối cùng chết thảm trong miệng thực vật biến dị. Trở lại tận thế trước, Cổ Y chỉ muốn làm ba chuyện. Một là tránh xa căn cứ. Hai là điên cuồng trữ hàng. Ba là cố gắng làm ruộng. Hai chuyện đầu làm rất tốt, chuyện thứ ba thì...... Tại sao cây ăn quả cô trồng mỗi ngày đều lắc lư điên cuồng như vậy? Cổ Y: “Biến dị rồi sao? Đốt thôi.” Cây ăn quả: “...” Nó không biến dị, chẳng qua thân là một cây yêu nhỏ, bị lôi kiếp đại năng bổ trúng mới tới được thời mạt thế. Nó cho rằng bản thân sẽ vĩnh viễn bị chôn thân nơi này, lại có người nhặt nó về tỉ mỉ nuôi dưỡng. Nó sinh trưởng ra cành mới, dần dần lớn lên thành một cái cây to. Mỗi ngày vui vẻ rung lắc cành lá chào hỏi cô gái đã cứu nó. Cô gái sẽ sờ sờ chồi non, khen nó lớn lên thật giỏi. Cây ăn quả: Đây nhất định là cô gái có tấm lòng lương thiện nhất trên thế giới. Nó muốn dâng hiến toàn bộ cho cô.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế Năm Thứ Mười
Mạt Thế Năm Thứ Mười

Mạt thế năm thứ mười, tôi còn chưa chết nhưng không biết tại sao lại sinh ra một quái vật nhỏ. [Một người phụ nữ sống sót trong vùng đất hoang của mạt thế, chú ý đây là ngôi thứ nhất.] [Khi nào cập nhật tôi cũng không xác định.] [Không tối tăm, ý chính không phải là phơi bày mặt tối của bản chất con người. Đây là văn học điều hòa, cho nên ngoại trừ việc không bỏ dỡ không BE, còn những thứ khác đều không cam đoan.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát

[Xin chào, chào mừng bạn đến với trò chơi Toàn Dân Sinh Tồn Mạt Thế!] Hứa Chi đang trên đường đi làm thì bất ngờ ngất xỉu. Khi tỉnh dậy, cô phát hiện mình đã bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn trong thế giới tận thế. [Hiện tại là kỷ nguyên thứ nhất: Mùa Sương Mù.] [Là một người chơi mới thuộc nhóm thứ hai tham gia trò chơi, bạn sẽ nhận được gói quà tân thủ phiên bản nâng cấp.] [Thiên tai sắp giáng xuống, hãy nhanh chóng xây dựng nơi trú ẩn!] Hứa Chi không kịp suy nghĩ nhiều, mặt trời đã gần lặn, bóng tối dần buông xuống. Cô biết rõ mình phải hành động ngay lập tức, việc đầu tiên là xây dựng một nơi trú ẩn an toàn trước khi những mối nguy hiểm ngoài kia ập đến.

200000 Giỏ hàng

Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt
Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

[Trọng Sinh + Thiên Tai + Tích Hàng + Hệ Thống + Không Gian + Điền Văn + Cầu Sinh.] Vì một quốc gia nào đó kiên quyết xả nước thải nhiễm phóng xạ ra nước biển, cộng thêm một hành tinh thần bí nào đó nổ tung, dưới màn giáp công của hai bên, Địa Cầu phải đối mặt với tai họa tấn công, bắt đầu mạt thế... Tiêu Minh Nguyệt bị người thân hại chết được trọng sinh trở về một tháng trước mạt thế. Cô xây dựng hàng phòng thủ kiên cố cho biệt thự nhà mình, thiên tai sắp giáng xuống, cực nóng, gió bão, mưa to, cực hàn, động đất, nạn sâu bệnh... Tiêu Minh Nguyệt nắm trong tay không gian thế ngoại đào viên, có tiểu viện nông thôn còn có thể trồng trọt. Ngoài kia mạt thế, lòng người sợ hãi, một cái lá rau cũng có vạn người giành nhau. Còn cô ở trong không gian bận cho heo ăn, cho heo ăn anh đào để bồi bổ sức khỏe. Kẻ thù thèm đến phát khóc, quỳ xuống cầu xin cô cho anh ta gặm sườn xào chua ngọt mà mình ăn thừa, cô trở tay ném cho Phú Quý. Muốn ăn? Nằm mơ đi!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Rút Kiếm Trăm Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch
Rút Kiếm Trăm Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch

Sư tôn nói, muốn luyện kiếm trước tiên phải rút kiếm, rút một lần là cả đời. Chu Du nói, ta muốn trở thành một người đàn ông thực sự, quyết không dùng tay phải. Chỉ là hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng, một chiêu đặc biệt lại có thể ứng phó mọi tình huống. Kể từ ngày rút kiếm đó, hắn mơ hồ nhận ra... tốc độ rút kiếm của mình thực sự khá nhanh..

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh Thập Niên 90 Có Dị Đồng
Trọng Sinh Thập Niên 90 Có Dị Đồng

Ngu Linh lớn lên ở vùng núi xa xôi, da trắng, chân dài xinh đẹp, xinh đẹp không gì sánh được. Nhưng lại không ai dám đánh chủ ý lên cô, thậm chí còn thường xuyên bị người ta lén lút nói cô là một nữ Tu La không dễ chọc. Còn ở ngay trước mặt Ngu Linh ư? Vị đại gia giàu nhất thành phố nào đó: "Đại sư, trong thẻ này có một triệu, xin ngài hãy nhận cho!" Người đàn ông tuấn mỹ như cáo đẩy mắt kính, cười như không cười: "Một triệu?" Vị phu nhân của cậu cả nhà họ Kỳ mà thiếu một triệu này sao? Trong nháy mắt, vị đại gia giàu nhất thành phố nào đó đứng thẳng lưng, mồ hôi lạnh túa ra: "Một triệu, đô la Mỹ!!!" Lát nữa còn phải nạp thêm sáu trăm mấy chục vạn vào thẻ nữa!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bà Chủ Tiệm Quan Tài
Bà Chủ Tiệm Quan Tài

Văn án: Công lực của Tảo Bả Tinh Quân tiến bộ nhiều, thể chất xui xẻo dù là Ngọc Đế kêu lại cũng không thắng gấp kịp. Tảo Bả Tinh Quân trúng kế rơi xuống phàm trần, đến trần gian mở tiệm quan tài, suốt ngày bận rộn xem đất chọn nơi cho người phàm, giải quyết tang ma. Doanh Chính sau khi thi biến: “Ngươi là ai? Tại sao ở trên giường rồng của trẫm?” Tảo Bả Tinh Quân: “Gác chuyện ta là ai sang một bên đi, mau lên, nhà của ngươi sắp bị người ta trộm tới nơi rồi!” Doanh Chính mặt đơ: “Tinh Quân, có thể nào xách nhóc con nhà cô về được không? Hoàng lăng của ta sắp bị tên nhóc đó dọn sạch rồi.” Tảo Bả Tinh Quân: “Không sao, chẳng qua là bê đồ cưới của anh đi sớm một chút thôi.” *Thể loại linh dị nên về xưng hô sẽ thay đổi tùy trường hợp, nhưng chủ yếu là: - Đối thoại người x người: Xưng hô như phong tục Việt. - Đối thoại có thần/ma/quỷ: Ta-ngươi.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng