Tâm Ngứa

Tâm Ngứa

Ngôn TìnhNgọt SủngHE

Tâm Ngứa Tác Giả: Thanh Cù Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, nữ truy, HE. Văn Án Từ khi sinh ra tới giờ, Lâm Cam không sợ ai cả. Cho đến một ngày, mọi người phát hiện số lần gây chuyện của cô ngày càng ít ỏi. Lâm Cam: “Gây chuyện không có ý nghĩa.” “Ý cậu là gì?” Lâm Cam nhìn bóng dáng thẳng tắp của Chu Viễn Quang phía trước, nói từng chữ: “Vì có ‘ánh nắng’ rồi!” * Lâm Cam trả lời日光 – [rìguāng] là ánh nắng, chơi chữ với tên 远光 – [yuǎnguāng]: Viễn Quang. Ngày nọ, cô đang học ở thư viện cùng Chu Viễn Quang thì nhận được tờ giấy trả lời: “Chớ khiêu khích anh, anh sẽ đau đầu phát sốt. Có lẽ em chỉ muốn nắm tay, nhưng thân thể em khiến anh dục hỏa đốt người.” Cô cho rằng anh chỉ là một chú mèo nhút nhát, không ngờ lại là một con sói đuôi dài. ____ Văn Án Mang bên mình số mệnh đơn độc, anh chưa từng cầu nguyện với thượng đế. Cho đến khi gặp Lâm Cam, anh lại trở thành người mộ đạo nhất. Nói như vậy là bởi: Nếu thượng đế ban cho anh “món đồ” gì, thì đó chỉ có thể là Lâm Cam.

0

65 chương

Truyện cùng tác giả

Tâm Ngứa
Tâm Ngứa
Thanh Cù

Tâm Ngứa Tác Giả: Thanh Cù Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, nữ truy, HE. Văn Án Từ khi sinh ra tới giờ, Lâm Cam không sợ ai cả. Cho đến một ngày, mọi người phát hiện số lần gây chuyện của cô ngày càng ít ỏi. Lâm Cam: “Gây chuyện không có ý nghĩa.” “Ý cậu là gì?” Lâm Cam nhìn bóng dáng thẳng tắp của Chu Viễn Quang phía trước, nói từng chữ: “Vì có ‘ánh nắng’ rồi!” * Lâm Cam trả lời日光 – [rìguāng] là ánh nắng, chơi chữ với tên 远光 – [yuǎnguāng]: Viễn Quang. Ngày nọ, cô đang học ở thư viện cùng Chu Viễn Quang thì nhận được tờ giấy trả lời: “Chớ khiêu khích anh, anh sẽ đau đầu phát sốt. Có lẽ em chỉ muốn nắm tay, nhưng thân thể em khiến anh dục hỏa đốt người.” Cô cho rằng anh chỉ là một chú mèo nhút nhát, không ngờ lại là một con sói đuôi dài. ____ Văn Án Mang bên mình số mệnh đơn độc, anh chưa từng cầu nguyện với thượng đế. Cho đến khi gặp Lâm Cam, anh lại trở thành người mộ đạo nhất. Nói như vậy là bởi: Nếu thượng đế ban cho anh “món đồ” gì, thì đó chỉ có thể là Lâm Cam.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi
Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Đoàn Đoàn được ba tuổi rưỡi rồi nhưng mẹ luôn đối xử hung dữ với cô bé. Mẹ bắt cô bé làm rất nhiều việc nhà, ăn cơm thừa canh cặn. Mỗi lần đến trường mẫu giáo đón cô bé, mẹ lại lén lút nhìn qua tường rào của một trường mẫu giáo được trang trí lộng lẫy ở bên cạnh, nhìn một bé gái ăn mặc như công chúa nhỏ. Đoàn Đoàn không hiểu tại sao cho đến khi mẹ đưa cô bé tham gia chương trình truyền hình thực tế. Trong chương trình những khách mời khác nói năng lịch thiệp, mặc trang phục lộng lẫy. Chỉ có Đoàn Đoàn và mẹ mặc quần áo rẻ tiền mua ở quán hàng rong, trở thành đối tượng bị so sánh trong chương trình. Cả cư dân mạng đều chế giễu cô bé quê mùa. Không ai ngờ rằng sau đó Đoàn Đoàn lại vô tình khiến cho công chúa nhỏ trở thành đối tượng được bàn tán. Công chúa nhỏ được tất cả khách mời và tổ chương trình dỗ dành khi uống thuốc. Đoàn Đoàn thì không cần nước mà trực tiếp nuốt thuốc vào trong miệng làm cho mọi người kinh ngạc. Cô công chúa nhỏ không hài lòng với thức ăn của tổ chương trình, Đoàn Đoàn nhớ đến lời mẹ dặn phải luôn giúp đỡ công chúa, cô bé lập tức lấy chiếc ghế nhỏ rồi làm trứng ốp la cho “công chúa”. Khi mọi người ăn cá, cô bé vội vàng khuyên công chúa không nên ăn. Khi tất cả mọi người đều chỉ trích Đoàn Đoàn, cô bé suýt khóc, vội vàng nói với công chúa nhỏ: "Mẹ nói bạn nhỏ không được ăn thịt, ăn thịt sẽ bị ốm, mẹ thương Đoàn Đoàn nên không bao giờ cho Đoàn Đoàn ăn thịt!" Mọi người xôn xao, không thể tin nổi nhìn mẹ của Đoàn Đoàn. Mẹ cô bé nghĩ rằng cô bé đang cố tình phá rối, tức giận đánh Đoàn Đoàn. Hành động của người mẹ khiến cư dân mạng phẫn nộ, làm cho khách mời thương xót, đột nhiên một anh trai lạnh lùng nắm lấy tay mẹ, ngăn cản hành động của bà ta. Tổ chương trình buộc phải thay đổi luật chơi, cho phép các khách mời đổi mẹ. Đêm đó, Đoàn Đoàn mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, cô bé là con gái được mẹ đổi từ một một gia đình giàu có, công chúa mới là con gái ruột của mẹ. Mẹ đưa cô bé đi tham gia chương trình truyền hình thực tế mục đích chỉ để làm nền cho công chúa nhỏ. Ngày đổi ba mẹ, một người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng đến đón Đoàn Đoàn. Cô bé biết: Đây chính là mẹ ruột của mình!

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Môi đỏ
Môi đỏ

Môi đỏ Tác giả: Kim Dạng Thể loại: Ngôn tình hiện đại, hài, ngọt sủng VĂN ÁN Gả vào hào môn năm thứ nhất, Bùi Hề Nhược lấy lý do sức khỏe không tốt mà ra nước ngoài tĩnh dưỡng, hơn nửa năm không gặp người chồng giá rẻ kia của mình. – (Ở nước ngoài) Bùi Hề Nhược chớp chớp mắt. Hôm nay sao vậy, vận đào hoa của cô lại đua nhau nở rộ. Cô cũng không muốn gặp thêm người đàn ông quái lạ nào nữa, liền lấy thân phận là người đã có chồng ra, “Thực xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của chồng tôi có chút mạnh mẽ, không cho phép tôi cùng người đàn ông khác đơn độc dùng bữa. Nếu như anh ấy phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Ánh mắt người đàn ông nhàn nhạt, “Vậy à. Vậy anh ta cho phép cô một mình ở khách sạn ư?” “Anh ấy không có thời gian.” Bùi Hề Nhược tỏ vẻ hờn dỗi đáp. “Thương nhân sao?” Bùi Hề Nhược đang định nói là “đúng”, đột nhiên phản ứng lại là người đàn ông này là đang khách sáo, vì vậy chẳng chút để tâm, nói: “Không, anh ta là người xuất gia. Đại sư Phật giáo, mỗi ngày đều lên lớp dạy vô số người, còn phải ngồi thiền, sao kinh tụng văn, vô cùng bận rộn.” “.......” – Trên chuyến bay về nước, cô tháo chiếc kính râm xuống, đôi môi đỏ mọng, cười tươi bắt chuyện với người đàn ông ngồi bên cạnh: “Này, giúp tôi bốc một quẻ với.” Người đàn ông không nói chẳng rằng rút ra một tấm. Bùi Hề Nhược nhìn nội dung trên tấm thẻ, vui vẻ ra mặt: “Nghe theo lời người người lạ là chuẩn nhất, xem ra chuyện lớn của tôi nhất định sẽ thành công rồi.” “Ồ? Chuyện gì vậy?” “Ly hôn.” Bùi Hề Nhược đưa tấm thẻ ra, cười tủm tỉm: “Tôi không vừa mắt ông chồng giá rẻ kia của tôi lâu lắm rồi!” “Vậy ư?” Người đàn ông chậm rãi đặt ipad xuống, nhẹ nghiêng mặt qua nhìn cô: “Em nhìn lại lần nữa xem?” – Lúc này, cực quang sáng rực một góc trời. Tựa như có người đứng ở bên kia bầu trời giương cung lên, bắn ra hàng trăm ngàn tia sáng, chầm chậm thắp sáng mảng trời tối mịt, kéo bỏ một lớp màn che. Rực rỡ lại chói rọi. Bùi Hề Nhược lại lần nữa vô cùng kích động, ánh mắt chất đầy sự vui vẻ, hân hoan. Bàn tay đang đan vào tay anh, càng thêm chặt hơn. Phó Triển Hành ở bên cạnh nhìn ngắm cô, cũng nở nụ cười. Lúc trước không phải anh chưa từng xem cực quang, anh cũng từng sử dụng kỹ thuật chụp ảnh time-lapse*, bắt lại những khoảnh khắc mỹ lệ thần kỳ của tự nhiên. Lúc ấy, ngắm nhìn cũng chỉ đơn giản là ngắm nhìn. Nhưng khi ở bên cạnh cô. Mới trải nghiệm ra được, đâu là một niềm thích thú. “May sao gặp được em.” *Kỹ thuật chụp ảnh time-lapse: một kỹ thuật chụp sự thay đổi của thời gian. – Nam chính: Phó Triển Hành, nữ chính: Bùi Hề Nhược (Nam trầm ổn x Nữ tự luyến) Cưới trước yêu sau. Nữ chính mù mặt, siêu cấp tự luyến.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!

Đại sư tỷ Phương Dao của Linh Tiêu Tông là một thiên tài kiếm đạo. Nàng nghiêm khắc với bản thân, cư xử đoan chính, phẩm hạnh thanh cao, là bạch nguyệt quang không thể với tới trong mắt các đệ tử. Việc hoang đường nhất mà nàng từng làm trong đời là đi lạc vào Cổ Hư bảy năm trước, dẫn đến đánh mất trọn vẹn ba năm ký ức. Một ngày nọ, một nam tử trẻ tuổi dẫn theo hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối bước đến gõ cửa đại môn Linh Tiêu Tông, nói rằng hắn đến tìm mẫu thân của bọn trẻ. Phương Dao nhìn hai đứa nhỏ có dung mạo giống mình như đúc, bàn tay cầm kiếm khẽ run, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng đánh rơi kiếm. Toàn bộ Linh Tiêu Tông đều chấn động vì chuyện này, ngay cả chưởng môn cũng phá lệ xuất quan sớm hơn dự định. Đúng lúc Linh Tiêu Tông đang tiến hành khảo nghiệm linh căn để tuyển chọn tân đệ tử, chưởng môn nhân tiện kiểm tra luôn hai đứa trẻ. Kết quả cho thấy bé trai là tuyệt phẩm đơn linh căn, còn bé gái lại sở hữu thể chất Huyền Âm ngàn năm hiếm gặp. Chưởng môn mừng như điên, lập tức nhận hai đứa trẻ này làm tôn nhi. Phương Dao không thể chấp nhận chuyện mình từng có tư tình với một phàm nhân, lại còn làm mẫu thân, trầm mặc hồi lâu mới quyết định thương lượng với nam tử ngồi bên cạnh: "Hay là chúng ta mỗi người nuôi một đứa?" Nam tử hơi nâng đôi mắt phượng, nhìn nàng nhỏ giọng nói: "Bọn trẻ đã quen có ta bên cạnh, buổi tối không thấy ta chúng sẽ khóc." Từ đó, một lớn hai nhỏ liền bám rễ tại Linh Tiêu Tông không chịu rời đi. Phương Dao đau đầu không thôi, cả đời nàng chỉ biết luyện kiếm, chưa từng có ai dạy nàng cách nuôi trẻ con. May mà phàm nhân kia rất tận tâm làm tròn vai người cha tốt, lại thêm các sư đệ sư muội thay phiên giúp nàng chăm sóc bọn trẻ. Nàng dạy kiếm thuật, nhị sư đệ rèn luyện thể lực, tam sư muội dạy luyện đan, còn tiểu sư đệ chỉ đạo trận pháp. Nhưng không được bao lâu, các sư đệ sư muội lần lượt từ chối tiếp tục dạy dỗ hai đứa trẻ. Phương Dao nghi hoặc hỏi nguyên do. Bọn họ đáp: "Bọn chúng học xong hết rồi." "Lại còn học một biết mười." "Tụi nhỏ làm tổn thương lòng tự trọng của bọn đệ quá." "..." Ở một góc khuất không ai thấy, cục bột nhỏ lặng lẽ kéo tay áo phụ thân, đôi mắt long lanh ngấn nước. "Phụ thân, khi nào con và ca ca mới có thể quay về vương thành, đuôi của con sắp không giấu nổi rồi..."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu
Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu

Phong Thanh Thanh đời trước là tự bản thân mình tìm đường chết. Ở đời trước, sau khi cô bị lui hôn, vì tranh khẩu khí nên chạy tới thành phố S làm công, kiếm lời một chút tiền trinh. Trong mấy năm, dựa vào sự chăm chỉ cần cù và vận khí của mình, cô mở một công ty cung cấp dịch vụ ăn uống, sau đó tham gia vào thị trường chứng khoán, kiếm được rất nhiều tiền. Xuân phong đắc ý, lúc cô đang chuẩn bị đi lên đỉnh cao của cuộc đời để trở thành bạch phú mỹ, cưới một anh chồng cao phú soái thì vị hôn phu cũ bỗng nhiên xuất hiện. Mà cô, dưới sự dụ dỗ có chủ đích của vị hôn phu cũ thì bắt đầu bước lên lữ trình tìm đường chết, cuối cùng, không làm thì không chết, tự mình nhảy lên tìm đường chết. Sống lại một đời, cô, Phong Thanh Thanh, quyết không tìm đường chết! Thật ra đây là một câu chuyện xưa của một cô gái làm việc chăm chỉ để làm giàu vào những năm thập niên 80, đi lên đỉnh cao của cuộc đời, trở thành bạch phú mỹ, cưới anh chồng cao phú soái.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc
Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Tang Cảnh Vân xuyên không đến thời dân quốc, trở thành tiểu thư nhà thương nhân sa sút, bị người ta chặn cửa đòi nợ. Cha là một kẻ nghiện thuốc phiện, mẹ không có chính kiến, bên dưới còn có mấy đứa em trai em gái đang tuổi ăn tuổi lớn. Tang Cảnh Vân cơm ăn không đủ no bắt đầu cầm bút lên, viết cho mình một tương lai rạng rỡ. __________________ Tóm tắt một câu: Sinh hoạt của nhân vật nhỏ thời dân quốc. Ý nghĩa: Dù gặp phải tình cảnh tồi tệ đến đâu, cũng đừng từ bỏ. _________________ Hướng dẫn đọc: 1. Điền văn, chủ tuyến là nữ chính viết tiểu thuyết, làm giàu, tiến tới thịnh vượng, cũng sẽ có mô tả liên quan đến gia đình và hàng xóm 2. Bối cảnh thời dân quốc, sẽ không viết về nhân vật lịch sử, các nhân vật xuất hiện trong truyện đều không có nguyên mẫu, mọi người có thể xem như là hư cấu. 3. Vai chính: Tang Cảnh Vân, Đàm Tranh Hoằng

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá
Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Cố Dĩ Nam xuyên về hiện đại đúng ngày công ty sa thải nhân viên. Nhưng cô không sợ thất nghiệp, bởi vì ở thế giới tu tiên, cô đã trồng trọt mười năm, tu luyện được một thân kỹ thuật làm nông cừ khôi. Vậy nên, cô dứt khoát ký tên, nhanh chóng về quê trồng trọt. Bất chấp sự nghi ngờ của mọi người, cô bắt đầu trồng rau, trồng hoa, trồng lúa, trồng cây ăn quả, nuôi gà, nuôi cá, nuôi bò, nuôi dê. Tất cả những loại trái cây và rau quả mà cô trồng đều tràn đầy linh khí, rau xanh tươi ngon, trái cây ngọt ngào mọng nước, hương vị tuyệt vời, hơn nữa không chỉ có thể điều hòa cơ thể, chữa bệnh mà còn có thể làm đẹp da, giúp tóc đen hơn, ai ăn cũng khen ngon, nhược điểm duy nhất là số lượng quá ít. Ông trùm kinh doanh bị hói đầu kiếm tiền triệu mỗi phút: "Chủ vườn, cô bán rau cho tôi trước đi, tôi đầu tư xây dựng trang trại lớn cho cô." Nữ minh tinh quốc tế sải bước trên thảm đỏ: "Chủ vườn, cô bán rau cho tôi trước đi, kịch bản sau này tôi nhận được, sẽ thêm cô vào, cho cô làm nữ chính." Nữ minh tinh hạng A nhao nhao cầu xin: "Chủ vườn ơi, bán cho tôi đi, bán cho tôi đi, tôi có thể nâng đỡ cô." Cố Dĩ Nam im lặng, bày tỏ: Tôi chỉ muốn an tĩnh trồng rau nuôi cá mà thôi. Hướng dẫn đọc truyện: 1. Nữ chính trọng sinh, thể loại điền văn đời thường nhẹ nhàng. 2. Văn phong còn hạn chế, bối cảnh hư cấu, xin đừng khảo chứng. Nội dung: Duyên trời tác hợp, Điền văn, Trọng sinh Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cố Dĩ Nam. Nhân vật phụ: Rất nhiều. Khác: Điền văn, sảng văn, trọng sinh, giới giải trí, ngọt sủng, livestream, làm ruộng. Giới thiệu tóm tắt: Làm ruộng đến nghiện luôn.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới
Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới

Là một bác sĩ tâm thần, Cố Niệm luôn tự nhận mình là người theo chủ nghĩa duy vật, cho đến khi cô bước vào giấc mơ của bệnh nhân. Trong mơ, cô chiến đấu điên cuồng với những con quái vật không tưởng, rồi "nuốt chửng" chúng. Ngày hôm sau, bệnh nhân tâm thần tìm đến, nắm chặt tay cô đầy xúc động: "Bác sĩ Cố, cảm ơn cô đã chữa khỏi bệnh tâm thần cho tôi!" Cố Niệm: "......" Sau này cô mới biết, thế giới đang bị ô nhiễm trầm trọng, ngày tận thế đã cận kề. Dù loài người đã tiến hóa và sở hữu dị năng, họ vẫn đang phải vật lộn với nạn ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể dị hóa hoàn toàn. Và các nhà trị liệu tinh thần chính là vị cứu tinh của họ! Mà cô, chính là một nhà trị liệu tinh thần. Trong mắt những dị năng giả, các nhà trị liệu vừa quý giá vừa mỏng manh. Mỗi lần chữa trị đều tiêu tốn rất nhiều năng lượng, phải nghỉ ngơi rất lâu mới hồi phục được. Vì thế, trừ khi bất đắc dĩ, họ phải tự mình chống chọi với sự ô nhiễm. Tuy nhiên, hôm nay, trung tâm phục hồi tinh thần có một nhà trị liệu mới đến. Vị bác sĩ mới vẫy tay cười với họ: "Chữa từng người thì chậm quá! Nào, năm người cùng lúc! Nằm xếp hàng, ngủ một giấc là khỏi thôi!" Một dị năng giả sắp dị hóa được khiêng đến cửa vội bám chặt khung cửa: "Tôi thấy mình... có lẽ còn cầm cự được..." Một giờ sau, năm dị năng giả lảo đảo bước ra khỏi phòng trị liệu. Mọi người: "Mới có một tiếng, thật sự khỏi rồi sao?" Một người trong số đó lắc đầu vẻ hoang mang: "Không, không phải một tiếng, mà là một phút. Tôi mất năm mươi chín phút mới ngủ được." Có lẽ họ đã gặp được một vị thần nhân từ. Ghi chú: Nam chính xuất hiện khá muộn, truyện chủ yếu tập trung vào cốt truyện, tuyến tình cảm có nhưng không nhiều.

40000 Giỏ hàng Giỏ hàng