Nghe nói tôi là vợ anh

Nghe nói tôi là vợ anh

Ngôn TìnhNgọt SủngHE

Nghe nói tôi là vợ anh Tác giả: Cẩm Chanh Văn Án: Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch 7 năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ: Vị tiên sinh này, tôi không biết anh.

0

81 chương

Truyện cùng tác giả

Nghe nói tôi là vợ anh
Nghe nói tôi là vợ anh
Cẩm Chanh

Nghe nói tôi là vợ anh Tác giả: Cẩm Chanh Văn Án: Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch 7 năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ: Vị tiên sinh này, tôi không biết anh.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực
Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực

Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực Tác Giả: Chước Dạ Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, oan gia, ngọt, HE. Văn Án Học sinh của lớp 2 đều biết đại biểu môn Toán – Tiết Diễm và đại biểu môn Văn – Thẩm Tịch luôn đối đầu một mất một còn, như nước với lửa. Nhưng có một ngày, một đôi yêu nhau vô tình trông thấy hai người cả đời không qua lại với nhau trong truyền thuyết kia đang ôm nhau trong rừng hẹn hò nhỏ. Một người trong đó cười như đồ ngốc nhỏ, một người khác lại như đồ ngốc lớn. * Trước kia, Tiết Diễm thích nhất nhìn cô bé ngồi cùng bàn khó chịu mà không dám làm gì mình. Về sau, Tiết Diễm thích bỏ “không dám” đi. * Trước khi qua lại, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, ngoài lạnh trong nóng (1), lạnh nhạt. Sau khi lại qua, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, rất cợt nhả (2), lạnh cmn nhạt (╯‵□′)╯(┴─┴ “Muốn trải qua từ giáo phục tới áo cưới cùng cậu. Quãng đời còn lại không cần chỉ giáo, chỉ mong được chí chóe tới già.”

0 Miễn phí Giỏ hàng

Môi đỏ
Môi đỏ

Môi đỏ Tác giả: Kim Dạng Thể loại: Ngôn tình hiện đại, hài, ngọt sủng VĂN ÁN Gả vào hào môn năm thứ nhất, Bùi Hề Nhược lấy lý do sức khỏe không tốt mà ra nước ngoài tĩnh dưỡng, hơn nửa năm không gặp người chồng giá rẻ kia của mình. – (Ở nước ngoài) Bùi Hề Nhược chớp chớp mắt. Hôm nay sao vậy, vận đào hoa của cô lại đua nhau nở rộ. Cô cũng không muốn gặp thêm người đàn ông quái lạ nào nữa, liền lấy thân phận là người đã có chồng ra, “Thực xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của chồng tôi có chút mạnh mẽ, không cho phép tôi cùng người đàn ông khác đơn độc dùng bữa. Nếu như anh ấy phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Ánh mắt người đàn ông nhàn nhạt, “Vậy à. Vậy anh ta cho phép cô một mình ở khách sạn ư?” “Anh ấy không có thời gian.” Bùi Hề Nhược tỏ vẻ hờn dỗi đáp. “Thương nhân sao?” Bùi Hề Nhược đang định nói là “đúng”, đột nhiên phản ứng lại là người đàn ông này là đang khách sáo, vì vậy chẳng chút để tâm, nói: “Không, anh ta là người xuất gia. Đại sư Phật giáo, mỗi ngày đều lên lớp dạy vô số người, còn phải ngồi thiền, sao kinh tụng văn, vô cùng bận rộn.” “.......” – Trên chuyến bay về nước, cô tháo chiếc kính râm xuống, đôi môi đỏ mọng, cười tươi bắt chuyện với người đàn ông ngồi bên cạnh: “Này, giúp tôi bốc một quẻ với.” Người đàn ông không nói chẳng rằng rút ra một tấm. Bùi Hề Nhược nhìn nội dung trên tấm thẻ, vui vẻ ra mặt: “Nghe theo lời người người lạ là chuẩn nhất, xem ra chuyện lớn của tôi nhất định sẽ thành công rồi.” “Ồ? Chuyện gì vậy?” “Ly hôn.” Bùi Hề Nhược đưa tấm thẻ ra, cười tủm tỉm: “Tôi không vừa mắt ông chồng giá rẻ kia của tôi lâu lắm rồi!” “Vậy ư?” Người đàn ông chậm rãi đặt ipad xuống, nhẹ nghiêng mặt qua nhìn cô: “Em nhìn lại lần nữa xem?” – Lúc này, cực quang sáng rực một góc trời. Tựa như có người đứng ở bên kia bầu trời giương cung lên, bắn ra hàng trăm ngàn tia sáng, chầm chậm thắp sáng mảng trời tối mịt, kéo bỏ một lớp màn che. Rực rỡ lại chói rọi. Bùi Hề Nhược lại lần nữa vô cùng kích động, ánh mắt chất đầy sự vui vẻ, hân hoan. Bàn tay đang đan vào tay anh, càng thêm chặt hơn. Phó Triển Hành ở bên cạnh nhìn ngắm cô, cũng nở nụ cười. Lúc trước không phải anh chưa từng xem cực quang, anh cũng từng sử dụng kỹ thuật chụp ảnh time-lapse*, bắt lại những khoảnh khắc mỹ lệ thần kỳ của tự nhiên. Lúc ấy, ngắm nhìn cũng chỉ đơn giản là ngắm nhìn. Nhưng khi ở bên cạnh cô. Mới trải nghiệm ra được, đâu là một niềm thích thú. “May sao gặp được em.” *Kỹ thuật chụp ảnh time-lapse: một kỹ thuật chụp sự thay đổi của thời gian. – Nam chính: Phó Triển Hành, nữ chính: Bùi Hề Nhược (Nam trầm ổn x Nữ tự luyến) Cưới trước yêu sau. Nữ chính mù mặt, siêu cấp tự luyến.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Làm nũng
Làm nũng

Tên truyện: Làm nũng Tác giả: Thời Tinh Thảo Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng [VĂN ÁN] (1) Nguyễn Khinh Họa nhìn anh một cái: “Đi thôi, em dẫn anh đi gặp mẹ em.” Đôi mắt cô cố nén ý cười, trêu chọc nói: “Giang tổng, căng thẳng không?” Giang Hoài Khiêm không nói chuyện. Sau khi hai người rời siêu thị đi đến quán trà sữa, anh mới nói: “Có một chút.” Nhưng vẫn ổn. Anh dừng lại, thấp giọng nói: “Khi gặp ba em sẽ căng thẳng hơn.” Nguyễn Khinh Họa bật cười: “Tại sao?” Giang Hoài Khiêm trầm ngâm một lúc, lắc đầu nói: “Không biết nữa.” Nguyễn Khinh Họa cười, cũng không ép anh trả lời. Đường đường là một người thừa kế tập đoàn thời trang lớn nhưng khi đối diện với hai từ “phụ huynh”- Giang tổng cũng căng thẳng như bao người. – (2) Tại một bữa tiệc chúc mừng nào đó, Giang Hoài Khiêm khoan thai đến muộn. Vừa xuất hiện, người vừa nhận giải là Nguyễn Khinh Họa, đang say khướt cầm bình rượu đi về phía anh. Đồng nghiệp của cô thấy vậy đều hoảng sợ, muốn đem người giữ lại, lại bị cô gạt ra. Trước mắt bao người, cô nắm lấy cà vạt của Giang Hoài Khiêm mà hỏi: “Sao bây giờ anh mới đến tiệc chúc mừng của em hả, em tức giận rồi.” Mọi người kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy anh nhìn cô, đôi mắt nén lại ý cười: “Vậy lần này phải dỗ như thế nào đây?” Nguyễn Khinh Họa chớp mắt, chẳng chút do dự nói: “Nhường chiếc ghế giám đốc của anh cho em, em mới tha thứ cho anh.” Giang Hoài Khiêm bật cười, khom người chạm vào môi cô, hạ giọng nói: “Cái này không được.” Anh dừng lại một chút: “Anh chỉ có thể cho em vị trí phu nhân của giám đốc thôi.” Đồng nghiệp: ??? _ Cuộc đời này Giang Hoài Khiêm rất ít thỏa hiệp, cũng rất ít làm gì vì ai đó. Chỉ duy nhất Nguyễn Khinh Họa. Anh đặt cho cô hết cái bẫy này đến cái bẫy khác, khiến cô không lối thoát. May mắn là, Cuối cùng cô đã ngã vào lòng anh, để anh đạt được ước nguyện. – Không có ai không khom lưng trước tài hoa của em, anh cũng giống họ, nhưng cũng lại không giống. Anh vì em mà khom lưng. Nam chính: Giang Hoài Khiêm, nữ chính: Nguyễn Khinh Họa

0 Miễn phí Giỏ hàng

Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới
Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới

Là một bác sĩ tâm thần, Cố Niệm luôn tự nhận mình là người theo chủ nghĩa duy vật, cho đến khi cô bước vào giấc mơ của bệnh nhân. Trong mơ, cô chiến đấu điên cuồng với những con quái vật không tưởng, rồi "nuốt chửng" chúng. Ngày hôm sau, bệnh nhân tâm thần tìm đến, nắm chặt tay cô đầy xúc động: "Bác sĩ Cố, cảm ơn cô đã chữa khỏi bệnh tâm thần cho tôi!" Cố Niệm: "......" Sau này cô mới biết, thế giới đang bị ô nhiễm trầm trọng, ngày tận thế đã cận kề. Dù loài người đã tiến hóa và sở hữu dị năng, họ vẫn đang phải vật lộn với nạn ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể dị hóa hoàn toàn. Và các nhà trị liệu tinh thần chính là vị cứu tinh của họ! Mà cô, chính là một nhà trị liệu tinh thần. Trong mắt những dị năng giả, các nhà trị liệu vừa quý giá vừa mỏng manh. Mỗi lần chữa trị đều tiêu tốn rất nhiều năng lượng, phải nghỉ ngơi rất lâu mới hồi phục được. Vì thế, trừ khi bất đắc dĩ, họ phải tự mình chống chọi với sự ô nhiễm. Tuy nhiên, hôm nay, trung tâm phục hồi tinh thần có một nhà trị liệu mới đến. Vị bác sĩ mới vẫy tay cười với họ: "Chữa từng người thì chậm quá! Nào, năm người cùng lúc! Nằm xếp hàng, ngủ một giấc là khỏi thôi!" Một dị năng giả sắp dị hóa được khiêng đến cửa vội bám chặt khung cửa: "Tôi thấy mình... có lẽ còn cầm cự được..." Một giờ sau, năm dị năng giả lảo đảo bước ra khỏi phòng trị liệu. Mọi người: "Mới có một tiếng, thật sự khỏi rồi sao?" Một người trong số đó lắc đầu vẻ hoang mang: "Không, không phải một tiếng, mà là một phút. Tôi mất năm mươi chín phút mới ngủ được." Có lẽ họ đã gặp được một vị thần nhân từ. Ghi chú: Nam chính xuất hiện khá muộn, truyện chủ yếu tập trung vào cốt truyện, tuyến tình cảm có nhưng không nhiều.

40000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào
Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào

Văn án 1: Sau khi chết Cố Chi Nghiên mới biết được chính mình sống trong một quyển niên đại văn. Ở trong sách, nàng là nữ phụ độc ác, cũng là thế thân cho bạch nguyệt quang của chồng, suốt ngày sống trong hình bóng của người khác, cuối cùng hận thù cuộc sống, làm hết chuyện xấu, kết cục thê thảm. Trở về ngày kết hôn năm hai mươi tuổi, cô ăn mặc rực rỡ ngồi trong phòng chờ tân lang Triệu Khang Vân tới đón. Nhưng Triệu Khang Vân lại vô tình bỏ rơi cô mà đến chăm sóc bạch nguyệt quang đang sinh bệnh. Khách quý chật nhà hôn lễ, cô tuyên bố từ hôn rồi cắn răng nhìn một tên côn đồ trong thôn: “An Tĩnh Nguyên, nếu hôm nay anh nguyện ý cưới, tôi liền nguyện ý gả!” Văn án 2: Bị Cố Chi Nghiên trực tiếp từ hôn, mặt mũi của Triệu gia mất hết, Triệu Khang Vân tức giận mà không có chỗ phát tiết nên chỉ đành nhẫn nhịn bởi vì hắn ta biết Cố Chi Nghiên yêu hắn như mạng, nói gì nghe nấy, hai ba ngày sau trở về cầu xin hắn tha thứ Nhưng hai ba ngày hai qua đi nhưng Cố Chi Nghiên không những không tới cầu xin, ngược lại còn ngã vào vòng tay tên côn đồ kia, ngày ngày trôi qua đều tốt tốt đẹp đẹp. Điều làm cho Triệu Khang Vân không hiểu chính là tên côn đồ vừa nghèo vừa thô bỉ kia thế mà thăng chức rất nhanh, một đường trở thành nhà giàu số một Hoa Quốc.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tất Cả Triều Thần Đều Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa
Tất Cả Triều Thần Đều Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa

Vân Vụ đã trở thành tiểu công chúa thứ mười tám của bạo quân mất nước - Đại Yên trong thế giới song song có trong lịch sử. Khi xuyên qua còn là trong thời kỳ bú sữa. Trong thời gian bú sữa, nàng cũng không quên phun ra lời phỉ nhổ, dùng hệ thống tìm kiếm chuyện để hóng hớt. Đù! Thì ra bạo quân phụ hoàng lại là một đứa con trai ngoan ngoãn nghe lời mẹ. Má, trưởng công chúa còn nhỏ tuổi đã độc ác. Chậc chậc, Lâm Thái Y là một người sợ vợ. Cái gì? An tần vì tranh sủng mà cắm sừng phụ hoàng sao? Giang thứ phụ lại là người chuyên nói xấu sau lưng người khác. Trạng nguyên lại thích mùi chân thối cơ. ... Cung đình hậu cung có nhiều chuyện để hóng không kể hết được. Haha, những người cổ đại này cũng thật biết chơi. Chỉ là. Sao cốt truyện trong lịch sử lại càng ngày càng lệch lạc. Đại Yên quốc không chỉ không diệt vong. Mà mọi người đều trở nên điên rồ. Chỉ là tại sao những nhân vật chính diện, phản diện không chết đều vây quanh mình để tặng quà. Họ chắc chắn muốn hãm hại mình! Quần thần: Ôi trời ơi, tiểu tổ tông, đừng có phỉ nhổ nữa, chúng ta già cả rồi mà mặt mũi cũng mất hết rồi. (Quần thần và gia quyến của quần thần cũng như thân thích của Thập Bát công chúa đều có thể nghe thấy tiếng lòng của nàng.)

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng
Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng

Thập niên bảy mươi, Thẩm Tri Hạ tin lầm vào tên cặn bã, ăn cắp hết tài sản của gia đình rồi bỏ trốn cùng anh ta, nhưng cuối cùng lại bị bỏ rơi, chết thảm ở nơi đất khách quê người. Thế kỷ hai mươi mốt, học bá thiên tài Thẩm Tri Hạ mang theo không gian trăm tỷ trọng sinh trở về, thay thế nguyên chủ sống lại một đời. Đời này, cô tuyệt đối không thể sống yếu đuối như thế! Cô muốn thay đổi số phận bi thảm của người nhà, dẫn dắt gia đình phát tài phát lộc trong thời đại thiếu thốn vật tư, từng bước đi lêи đỉиɦ cao cuộc đời. Đối tượng cặn bã? Cút xa một chút cho tôi! Thẩm Tri Hạ: Này! Anh chàng đẹp trai kia! Đợi đã! Anh còn...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng