Thư Kiếm Trường An

Thư Kiếm Trường An

undefinedundefinedundefined

Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” .... Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm... bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì... khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)

0

746 chương

Truyện cùng tác giả

Tàng Phong
Tàng Phong
Hắn Từng Là Thiếu Niên

Thái Tử giết cha, trời giáng tai họa người chết đói khắp nơi. Mệnh khất nhi (ăn mày) khổ cực, vào trời đông giá rét cửa nát nhà tan. Là ai nói sống chết có số, phú quý do trời? Là ai nói thiện ác có báo, nhân quả luân hồi? Đều là hoang đường! Mạnh được yếu thua, làm gì có đạo nghĩa! Vật tranh thiên trạch, sao có công bằng! Chẳng bằng giết hắn cho trời đất mù mịt! Chẳng bằng giết hắn cho trời đất thái bình!

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thư Kiếm Trường An
Thư Kiếm Trường An
Hắn Từng Là Thiếu Niên

Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” .... Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm... bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì... khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán
Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán

Tống Đàn sắp đứng vào hàng tiên ban thì đột nhiên bị kéo về thế giới thứ nhất - làm một thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài, cha mẹ không yêu, anh trai không thương, ngay cả thiên kim giả cũng dám nhục mạ công kích cô. Lười dây dưa cùng đám người nhà, Tống Đàn kế thừa sư môn rách nát của đạo quán, trở thành đương nhiệm quán chủ mới. Vì thế, cư dân mạng đột nhiên phát hiện Tống Đàn có sự thay đổi lớn: @Tống Đàn V: “Nhận xem các thể loại sự kiện siêu nhiên, trừ tà, trấn trạch, phong thủy điểm huyệt, giá cả có thể thương lượng.” Đám người ghét bỏ cô và cả người qua đường: “???” Mọi người đều chờ Tống Đàn bị bẽ mặt, ai biết rằng Tống Đàn lại ngày càng nổi tiếng, quen biết ngày càng rộng. Phú nhị đại nào đó: “Cảm tạ Tống quán chủ cứu cái mạng nhỏ của tôi, về sau có việc gì xin ngài cứ việc phân phó.” Thanh niên tài tuấn nào đó: “Đa tạ Tống quán chủ không ngại khó khăn ra tay cứu vớt, Tống quán chủ đại đức đại nghĩa.” Minh tinh nổi tiếng nào đó: “Lúc trước là do tôi tâm trí ngu muội, cầu ngài cứu tôi, chỉ cần ngài nguyện ý ra tay tương trợ, tôi về sau xin ăn chay niệm Phật, một lòng hướng thiện.” Cư dân mạng: “....Hả?” Cơ Thiện vốn nổi tiếng là công tử thông minh sáng láng, nhà giàu ba đời, lại chỉ có thú vui ăn ngon uống đẹp, xem mấy cuốn truyện bá đạo tổng tài theo đuổi kiều thê. Tận đến khi trợ lý sắc mặt cổ quái bảo: “Ông chủ, có một cô gái đến tìm ngài, cô ấy nói cô ấy là chỗ quen biết cũ của ngài, còn biết bí mật lớn nhất của ngài.” Cơ Thiện cười lạnh: “Bảo cô ta đổi chiêu khác đi, chiêu này cũ rích rồi.” Nói ra người ta cười cho, người biết bí mật của mình đã chết lâu lắm rồi, mộ cũng bị người ta đào mấy lần rồi ấy chứ. Trợ lý: “Cô ấy nhờ tôi chuyển lời tới ngài, con mèo nhỏ nhà ngươi mà không nghe lời sẽ bị cấu đầu rút ruột đấy.” Cơ Thiện mặt biến sắc, lao ra cửa sổ định nhảy xuống, “Nói với cô ta, tôi bị tai nạn xe chết rồi.” Trợ lý: “Ông chủ, đây là tầng 52 đó!!” Cô gái kia nhìn cũng hiền lành, ôn nhu, không nghĩ đến có thể khiến ông chủ vốn bình tĩnh phớt đời của hắn dọa thành cái dạng như vậy. Haiz, đúng là biết người biết mặt chẳng biết lòng. Tống Đàn: “?” Huyền học, nữ chính là thiên tài huyền môn, nam chính là thần thú thượng cổ. Toàn bộ nội dung là tưởng tượng Nữ chính: Tống Đàn Nam Chính: Cơ Thiện Một câu giới thiệu vắn tắt: Thiên tài huyền môn đã về rồi Ý nghĩa: Cứ cố gắng thì sẽ mạnh mẽ.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên: Tiểu Yêu Tinh Xuyên Thành Nữ Chính
Thập Niên: Tiểu Yêu Tinh Xuyên Thành Nữ Chính

Đại lão X Tiểu Yêu Tinh Nếu theo tình tiết câu chuyện, vừa mở mắt ra, cô sắp lên làm mẹ kế, có ba nhóc bánh bao luôn miệng kêu gào đòi ăn cho cô tha hồ lựa chọn. Nhưng, Thẩm Đường thực sự không muốn trông trẻ, nhà khoa học thiên tài, ông lớn trong giới kinh doanh, tác giả nổi tiếng gì đó, cô đều không muốn. Cái gì? Nữ phụ trùng sinh? Nữ phụ muốn phản công? Nữ phụ muốn cướp đi nam chính và mấy đứa con hờ? Được được, đóng gói tặng cô luôn đấy, lấy đi không cần cảm ơn! Thẩm Đường phất tay một cái, hào sảng nhìn nữ phụ "cướp" đi nam chính và đám trẻ quỷ sứ. Một năm sau, Thẩm Đường một lần nữa gặp lại nữ phụ, phát hiện cô ta trông trẻ mệt đến chết, nhưng ngay cả một bộ quần áo mới cũng không nỡ mua, sống như vậy thật quá khổ! Thẩm Đường "hổ thẹn" cúi đầu nhìn chiếc váy mới mua trên người, cùng chiếc đồng hồ Titoni trên cổ tay trắng nõn nà. Chẳng hiểu sao... lương tâm hơi cắn rứt! Thẩm Đường cảm thấy may mắn, quả nhiên cô không thể làm nổi cái chức mẹ kế kia. Một ông lớn nào đó nhìn tiểu yêu tinh lắc eo đi qua đi lại, chỉ hận không thể lập tức ôm người vào trong lòng, khóa trái lại! Thẩm Đường: "Học hành cho tốt, chăm chỉ làm giàu!" "Về phần... yêu đương là gì, có ăn được không?" Ông lớn: "Ăn được, nằm thẳng xuống, tha hồ ăn."

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Vợ Béo Thần Bếp Của Đại Lão Thanh Niên Tri Thức Cấm Dục
Thập Niên 70: Cô Vợ Béo Thần Bếp Của Đại Lão Thanh Niên Tri Thức Cấm Dục

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Mỹ thực, Làm giàu, Vả mặt, Niên đại văn Văn án: Tô Tầm Vị đường đường là một thần bếp thế nhưng lại xuyên sách về niên đại 70 thành cô nàng mập mạp bị tra nam tính kế. Mới vừa mở mắt dậy cô đã đè nam thanh niên tri thức con nhà người ta xuống. Tra nam hủy hôn, người trong thôn còn buộc cô phải kết hôn với thanh niên tri thức kia nữa? ... Không sao, đây chỉ là một bữa ăn sáng thôi mà! Tay phải cô cầm chảo, tay phải cầm lọ gia vị nấu ra món ăn ngon. Tay trái làm giàu, tay phải có tình yêu, đường đi phía trước đầy tươi sáng! “Nghe gì chưa? Nhỏ mập nhà họ Tô kia mở sạp kiếm tiền kìa!” “Nghe gì chưa? Nhỏ mập nhà họ Tô kia mở tiệm ăn vặt kìa, đắt khách lắm!” “Nghe gì chưa? Nhỏ mập nhà họ Tô kia mở phố ẩm thực kìa! Còn lập công ty nữa! Giàu có lắm!” “Nghe gì chưa? Chồng của nhỏ mập nhà họ Tô kia có địa vị cao lắm! Là ông lớn ở thành phố đấy!” Chồng sắp cưới tra nan: “...” Anh ta sai rồi, anh ta sai rồi được chưa? Đừng có vả mặt anh ta nữa được không vậy?

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xét Nhà Lưu Đày: Ta Dọn Sạch Kho Kẻ Địch Đi Chạy Nạn
Xét Nhà Lưu Đày: Ta Dọn Sạch Kho Kẻ Địch Đi Chạy Nạn

Mở đầu xuyên thành nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, làm vương phi mới được một ngày đã phải đối mặt với xét nhà và lưu đày? Khương Quán cười lạnh một tiếng, nhanh chóng khoắng sạch nhà kho của kẻ địch. Lão cha cặn bã muốn phủi sạch quan hệ, cắt đứt tình thân với nàng? Hoàng tử đã hại phu quân nàng là nam chính trong sách? Cẩu hoàng đế không chừa lại đường sống cho phu quân phản diện kia của nàng? Không sao, đã đi hết một vòng quanh nhà kho của kẻ địch rồi, cái gì múc được là nàng múc hết, để chừa lại một cọng lông thì nàng xin thua! Lưu đày đến nơi hoang dã sẽ chết đói? Nàng sở hữu không gian tích trữ lương thực, đất hoang không có lấy một ngọn cỏ được nàng cải tạo thành chốn hoan lạc người người mơ ước. Một hôm nào đó, phù trợ phu quân bị đánh cho tàn phế của nàng lên ghế quân thượng, tẩy trắng hồi kinh, Khương Quán vẫy khăn tay nhỏ tạm biệt. “Phu quân, lúc trước gả cho ngươi vốn không vẻ vang, giờ ta cũng không cản trở ngươi đi tìm phu nhân khác nữa.” Về kinh gì đó? Nàng ở thành nhỏ làm hoàng đế đất của nàng không sướиɠ hơn sao? Nghe vậy, Tống Cửu Uyên ném thánh chỉ ôm người vào lòng: “Quán Quán ngoan, ngươi không muốn về thì chúng ta không về nữa.” Về phần chức vua khác họ kỳ cục kia, ai thích thì đi mà làm!

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo
Trọng Sinh: Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Huyền huyễn, Báo thù, Trọng sinh, Huyền học, Sảng văn, Ngược tra , Linh dị thần quái, HE Văn án: Kiếp trước Oanh Oanh bị tra phụ thân, kế mẫu cùng vị hôn phu lừa gạt lấy máu toàn thân đổi hết cho đích tỷ sinh quái bệnh. Sau khi chết thảm lại bị vứt xác loạn táng. Đoan Vương đi ngang qua thay Oanh Oanh nhặt xác, cho nàng một chiếc quan tài tử đàn, giúp nàng mai táng. Oanh Oanh nằm trong quan tài tu hành cả ngàn năm. Thời điểm tỉnh lại đã là ngàn năm sau, Oanh Oanh trở thành cô con gái ngốc bị lạc đường của Trần gia, nhìn người có tướng mạo giống y hệt với tra phụ thân ở ngàn năm trước cùng với chị cả ốm yếu như trước, Oanh Oanh nhướng mày. Trần gia sinh ra cô con gái si ngốc chỉ để thay thận cho con gái lớn, không nghĩ tới con gái út đột nhiên lạc đường, lúc tìm về, cha mẹ Trần sợ đêm dài lắm mộng, muốn lừa gạt cô con gái út si ngốc ấn dấu tay đồng ý phẫu thuật, không nghĩ tới con gái út đột nhiên mở miệng nói chuyện, "Không, tôi cự tuyệt." Sau đó cha mẹ Trần lại phát hiện cô con gái ngốc vốn bị bọn họ coi là cái thận dự trữ, lại trở thành bảo bối mà các đại lão các giới đều che chở. Cha mẹ Trần: ? ? ?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng