Thư Kiếm Trường An

Thư Kiếm Trường An

undefinedundefinedundefined

Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” .... Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm... bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì... khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)

0

746 chương

Truyện cùng tác giả

Tàng Phong
Tàng Phong
Hắn Từng Là Thiếu Niên

Thái Tử giết cha, trời giáng tai họa người chết đói khắp nơi. Mệnh khất nhi (ăn mày) khổ cực, vào trời đông giá rét cửa nát nhà tan. Là ai nói sống chết có số, phú quý do trời? Là ai nói thiện ác có báo, nhân quả luân hồi? Đều là hoang đường! Mạnh được yếu thua, làm gì có đạo nghĩa! Vật tranh thiên trạch, sao có công bằng! Chẳng bằng giết hắn cho trời đất mù mịt! Chẳng bằng giết hắn cho trời đất thái bình!

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thư Kiếm Trường An
Thư Kiếm Trường An
Hắn Từng Là Thiếu Niên

Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” .... Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm... bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì... khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nữ Chủ Trong Truyện Ngược Văn Quá Mức Sa Điêu
Nữ Chủ Trong Truyện Ngược Văn Quá Mức Sa Điêu

*Sa điêu: Nghĩa đen là điêu khắc tượng cát, nhưng theo ngôn ngữ mạng hiện đại, sa điêu là từ đồng âm với từ ngu ngốc bên Trung, dân mạng dùng từ này để tránh bị hài hoà. Giới thiệu Lê Khinh Nhan xuyên vào tiểu thuyết ngược luyến trở thành nữ chính xui xẻo, dựa theo nội dung vở kịch, nguyên chủ tham gia chương trình thực tế về tình yêu thì bị hắt nước bẩn, cuối cùng bị mấy tên tra nam tra tấn mà chết. Hệ thống biểu thị: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sau, ký chủ lập tức có thể sửa chữa nội dung nguyên văn của tiểu thuyết, cải biến vận mệnh~" Điểm tích lũy không nhiều lắm, phải tiết kiệm tiền. Vì thế, Lê Khinh Nhan không thể không bước lên con đường chiến đấu thay đổi kịch bản. Tình yêu ngày đầu tiên. [Tổng giám đốc nhìn cô, giọng nói lạnh như băng, nhiệt độ bốn phía trong nháy mắt giảm xuống 30 độ: "Cút ngay."] Lê Khinh Nhan bỏ đi chữ "nhìn". Vì thế, khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp lập tức trơ mắt nhìn thấy hai mắt tổng giám đốc nhắm lại, thẳng tắp đứng hình tại chỗ. Mọi người vây xem: !!! "Tổng giám đốc, ngài làm sao vậy tổng giám đốc?!" Tình yêu ngày hôm sau. Người đàn ông đứng tại chỗ, cao cao tại thượng uy hϊếp nói: "Lê Khinh Nhan, em dám đi?" Lê Khinh Nhan đổi chữ "đứng" thành chữ "quỳ". Vì thế ở trước mắt bao người, anh phịch một tiếng quỳ gối trước mặt Lê Khinh Nhan: "Lê Khinh Nhan, em dám đi?" Mọi người: ??? #1 Sốc! Đại lão quỳ xuống tại chỗ chỉ vì hèn mọn cầu yêu# —————— Khi thấy Lê Khinh Nhan đăng ký chương trình giải trí, tất cả mọi người đều chờ xem chuyện cười của cô. Nhưng mà ai cũng không ngờ tới, Lê Khinh Nhan mang theo phong cách ma thuật phá hỏng toàn bộ chương trình giải trí yêu đương. --------1. Nữ chính: Dùng thực lực thay đổi số mệnh trong truyện ngược luyến. 2. Tuyệt đối sẽ không tẩy trắng tra nam, từ chối ngược luyến tình thâm, mỗi một tên tra nam đều sẽ chịu trừng phạt thích đáng. 3. Nam chính tuân thủ nam đức, tôn trọng nữ chính. Tag: Vả mặt, Hệ thống, Xuyên thư

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xuyên Sách Đại Lão Huyền Học Dựa Vào Livestream Mà Thắng Lớn
Sau Khi Xuyên Sách Đại Lão Huyền Học Dựa Vào Livestream Mà Thắng Lớn

Một đại lão huyền học sau khi thất bại trong việc độ kiếp đã xuyên vào sách và trở thành một tiểu thư sa sút trong đó. Không một xu dính túi, nợ nần chồng chất, để sống sót, cô đã lợi dụng sự nổi tiếng nửa tốt nửa xấu của mình, bắt đầu livestream kiếm tiền trả nợ hàng ngày. Trong phòng livestream: Fan số 1: “Đại sư, gần đây con trai tôi ngày nào cũng nói nhìn thấy một nữ quỷ muốn hại nó, xin hãy cứu nó với!” Tô Liên Y: “Con trai anh gϊếŧ vợ để lừa bảo hiểm, lại còn muốn tôi cứu à?! Tránh xa tôi ra!” Fan số 2: “Đại sư, nhà tôi hình như có vấn đề!” Tô Liên Y: “Nhà anh xây trên bãi tha ma, nếu không có vấn đề mới đáng sợ!” Fan số 3: “Đại sư, gần đây tôi luôn mơ thấy người thân đã khuất chửi tôi trong giấc mơ.” Tô Liên Y: “Không chửi mới lạ! Đi tảo mộ mà còn đi nhầm mộ, nhầm suốt mười năm! Họ không nhảy ra khỏi mộ đánh anh mới lạ, lúc sống chắc chắn rất yêu thương anh.” ... Anti-fan số 1: “Còn đại sư gì chứ? Bói toán? Thời đại nào rồi! Câu chuyện này buồn cười thật đấy!” Tô Liên Y: “Đúng vậy, câu chuyện này thực sự rất buồn cười, đến ma trong tủ quần áo sau lưng anh cũng cười ra tiếng rồi.”

200000 Giỏ hàng

Xét Nhà Lưu Đày: Ta Dọn Sạch Kho Kẻ Địch Đi Chạy Nạn
Xét Nhà Lưu Đày: Ta Dọn Sạch Kho Kẻ Địch Đi Chạy Nạn

Mở đầu xuyên thành nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, làm vương phi mới được một ngày đã phải đối mặt với xét nhà và lưu đày? Khương Quán cười lạnh một tiếng, nhanh chóng khoắng sạch nhà kho của kẻ địch. Lão cha cặn bã muốn phủi sạch quan hệ, cắt đứt tình thân với nàng? Hoàng tử đã hại phu quân nàng là nam chính trong sách? Cẩu hoàng đế không chừa lại đường sống cho phu quân phản diện kia của nàng? Không sao, đã đi hết một vòng quanh nhà kho của kẻ địch rồi, cái gì múc được là nàng múc hết, để chừa lại một cọng lông thì nàng xin thua! Lưu đày đến nơi hoang dã sẽ chết đói? Nàng sở hữu không gian tích trữ lương thực, đất hoang không có lấy một ngọn cỏ được nàng cải tạo thành chốn hoan lạc người người mơ ước. Một hôm nào đó, phù trợ phu quân bị đánh cho tàn phế của nàng lên ghế quân thượng, tẩy trắng hồi kinh, Khương Quán vẫy khăn tay nhỏ tạm biệt. “Phu quân, lúc trước gả cho ngươi vốn không vẻ vang, giờ ta cũng không cản trở ngươi đi tìm phu nhân khác nữa.” Về kinh gì đó? Nàng ở thành nhỏ làm hoàng đế đất của nàng không sướиɠ hơn sao? Nghe vậy, Tống Cửu Uyên ném thánh chỉ ôm người vào lòng: “Quán Quán ngoan, ngươi không muốn về thì chúng ta không về nữa.” Về phần chức vua khác họ kỳ cục kia, ai thích thì đi mà làm!

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác
Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác

Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên sách, thành cái bóng số khổ của chị kế. Vận mệnh của nguyên chủ bắt đầu từ khi mẹ ruột qua đời, bố lấy mẹ kế dẫn theo con riêng. Bố ruột bất công, người thân a dua chèn ép, nguyên chủ từ hòn ngọc quý được cả nhà chăm bẵm thành cô bé tội nghiệp mồ côi mẹ. Nguyên chủ tranh giành cả đời, muốn giữ phòng ngủ của mình, cuối cùng phải ngủ lê la. Nguyên chủ đấu tranh cả đời, muốn bảo vệ của hồi môn của mẹ, cuối cùng chẳng có gì cả. Nguyên chủ cố gắng cả đời, muốn bảo vệ hôn nhân của mình, cuối cùng lại thất bại thảm hại. Ngược lại, chị kế sống "đạm như cúc", không tranh không đấu thì lại ngồi vững vị trí trong nhà, tiền cứ từ trên trời rơi xuống. Cô ta lấy của hồi môn đủ đầy của em kế để kết hôn với một thương gia, nhờ khoản tiền này mà đầu tư sinh lời, sống cả đời không hết vinh hoa phú quý. Vợ chồng họ nên duyên cầm sắt, con cháu ngoan ngoãn. Còn người đàn ông mà nguyên chủ sống chết cưới được, đến chết cũng không buông tay lại một lòng mong nhớ ả bạch liên hoa kia, đến chết không thôi. Mẹ chồng nhìn chỗ hồi môn cực ít của cô xong đã lột luôn bộ mặt giả nhân giả nghĩa, nói: "Nhà họ Tần cần đứa ăn hại đến đồ của mình còn không giữ nổi như cô làm gì?" Nguyên chủ mất vì quá u uất. Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên đến chỉ cười một tiếng. Ồ? Thế à? Đối thủ là một ả bạch liên hoa, phải làm sao? Đương nhiên là phải đi đường của bạch liên hoa, để bạch liên hoa hết đường mà đi chứ sao. Lấy độc trị độc. Thông điệp: Làm người thì phải sống lương thiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín
Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín

Xuyên qua Tu Chân Giới vất vả lắm mới thành đại lão, chưa kịp hưởng phúc hai ngày lại bị đưa về. Trở lại một đêm trước khi giải phóng, tức giận. Càng tức hơn chính là mẹ ruột thân thể này mềm yếu, cha dượng giả nhân giả nghĩa. Anh kế cả ngày muốn bán đứng cô để cưới vợ. Một thân oán khí của chị kế có thể so với lệ quỷ, không có việc gì thì trốn ở trong phòng đâm tiểu nhân: "Đợi nó thi đậu, mình có thể học đại học!" Thần hồn con gái nhỏ thôn trưởng bất ổn, mỗi ngày kề cận cô, lúc trốn người khác thì lại thích lẩm bẩm: "Kim thủ chỉ của cô đâu?" Khương Du nắm Ẩn Thân phù trong tay: Chỗ này đây! Còn có cả vận rủi phù, mất trí nhớ phù, nóng nảy phù, hoang ngôn phù... Tùy tiện cầm một tấm, đưa hết cho mấy người!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn
Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Thuỷ Dũng xui xẻo xuyên đến thời kì mạt thế, may thay còn có một hệ thống. Thế là từ một nhà khách nhỏ xíu chỉ có hai tầng, cô biến nó trở thàng khách sạn cao cấp bảy sao (*******) Trong lúc người khác đều vắt chân lên cổ chạy trốn, hoặc liều mạng chiến đấu với tang thi và dị thú, thì những ngừoi tại khách sạn lại đang bật điều hoà, hăng hái chơi trò chơi. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thủy Dung ┃ vai phụ: Hàn Dương ┃ cái khác: Tang thi, dị năng, khách sạn, thăng cấp

100000 Giỏ hàng

Nữ Phụ Trà Xanh Thực Sự Không Muốn Nổi Tiếng
Nữ Phụ Trà Xanh Thực Sự Không Muốn Nổi Tiếng

Tô Trầm Ngư thật vất vả mới ngồi lên được vị trí hoàng hậu, vốn có thể xử lí Hoàng đế để trở thành Thái hậu, ai ngờ vừa chớp mắt một cái liền xuyên sách thành nữ phụ trong làng giải trí. Ngày nữ phụ cùng nam chính đính hôn, nam chính bỏ mặc nữ phụ để đi tìm nữ chính "Bạch nguyệt quang" của hắn. **白月光=Bạch Nguyệt Quang=Ánh Trăng Sáng: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. "..." Chuyện này có thể nhẫn nhịn được sao?

80000 Giỏ hàng

Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản
Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản

Sau khi chồng gặp chuyện không may, Lưu Tú Hồng một mình dẫn theo hai đứa nhỏ trải qua cuộc sống vất vả, không chỉ bị nhà chồng chỉ trích, còn thường bị vận mệnh trêu đùa ác ý. Mãi cho đến khi cô có được một cái lưới bắt cá thần kỳ. 1: Truyện niên đại, chuyện nhà, mình không làm ruộng thì mình bắt cá. Nội dung chính: Mỹ thực, sảng văn, cuộc sống phố phường. Nhân vật chính: Lưu Tú Hồng. Một câu giới thiệu ngắn gọn: Một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới. Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng