Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.

Thể loại đa dạng
Sưu tầm từ nhiều nguồn

Cập nhật liên tục
Hỗ trợ update trọn đời

Thêm mới ebook
Liên tục hàng tuần

Tải về nhanh chóng
Linh hoạt, bảo mật
Điền Văn
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Nam Phi Nhất Khách
Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”
Loạn Thế Nông Nữ: Mô Phỏng Cầu Sinh
Mộc Hữu Thỏ
Hứa Tri Nam sớm mai xuyên qua, trở thành Hứa Đại Nha, tiểu oa nhi thôn quê không rõ triều đại. Đang lúc hạn hán kéo dài, nhà vốn cực phẩm, cha mẹ lại hiền lành như bánh bao. Ngày ngày đói rét, ngủ chẳng yên, nàng không cam, quyết đổi đời. [Đinh! Hệ thống Mô phỏng Nhân sinh trói định! 6 tuổi, vụ thu lao lực quá sức, thể chất giảm 1. Phụ thân tử trận, mẫu thân sầu thảm sinh non. 7 tuổi, bị ép phân gia, nàng gắng sức tăng sản lượng ruộng, song thuế nặng, lương thừa chẳng bao, đói khổ thêm, thể chất giảm 1. 8 tuổi, mẫu thân gặp ác nhân trên đường, giãy chết thảm. Nàng và muội chịu tiếng xấu, sống càng khốn. 9 tuổi, hạn hán liên miên, nàng dẫn muội lên núi đào vỏ cây, bị đại bá nương bán vào núi đổi lương. 10 tuổi, trốn chẳng thành, bị đánh, nhịn đói ba ngày, thể chất giảm 1. Lao lực liên ngày, thiếu ăn, nàng bệnh thoi thóp, chết đói trong chuồng heo trống.] [Nhân sinh bắt chước kết thúc, xin chọn: Lựa một: Ký ức trải qua. Lựa hai: Vật tùy thân một món. Lựa ba: Kỹ năng ngẫu nhiên.] Hứa Tri Nam: “Hử? Cái gì cơ?” Lại bắt chước, lần lượt [bị thiêu chết], [bị sói ăn], [bị lợn rừng húc chết], [bị đánh lén mà chết]... Hứa Tri Nam ngửa mặt lên trời: “Chẳng lẽ mệnh ta đã tận?” Hệ thống: [Chúc mừng, ngươi mang mệnh pháo hôi chết yểu.] Nàng bóp mũi nhận, nghĩ bụng: “Thôi thì sáng tạo vài thứ vậy! Xà phòng, đậu hũ, món kho, ta bắt chước hết!”. S ong hiện thực chỉ toàn [thất bại]. Hứa Tri Nam: “Sao lại thế?” Hệ thống: Chúc mừng, trí lực pháo hôi: 4. Nương tựa hệ thống chẳng đáng tin cậy, nàng xử lý cực phẩm, nâng cấp hệ thống, mở ra [kỹ năng mô phỏng] và [kỳ ngộ bản khối]. Tuy nhiên đường tỷ sau khi rơi xuống nước bỗng lạ thường. Biết được bí mật trọng sinh của tỷ ấy qua hệ thống, nàng quyết theo tỷ tới Vĩnh Châu, lặng lẽ trưởng thành. Gian khó ngàn phen tới được an toàn khu của đường tỷ, nàng phát hiện vận mệnh trêu ngươi, nơi đây chẳng an toàn như tưởng. Hứa Tri Nam: “Vừa xuống xe bò, vào đến Vĩnh Châu đã bị lừa gạt thì phá giải thế nào?” [Đinh, hệ thống thăng cấp, mở bản khối lãnh địa mô phỏng.] Chiến loạn liên miên, thiên tai chồng chất, nàng theo đường tỷ trọng sinh về, lặng lẽ trưởng thành. Trên đường nhặt được nam tử tuấn tú trọng thương. Hứa Tri Nam: “Tướng quân? Vương gia? Hoàng tử?” Tiêu Diễn: “Ta xem thiên văn, biết mình là phu quân định mệnh của nàng.” Hứa Tri Nam: “Chờ chút, để ta mô phỏng thử xem!” Chú thích: Cốt truyện thăng cấp là chủ yếu, xen làm ruộng, kinh doanh, xây dựng; hệ thống hay chết máy. Nữ chính khởi đầu là bé con 6 tuổi, thân thể yếu ớt, kiếp trước làm xã súc, chẳng phải đặc công hay bộ đội, không thể gϊếŧ sạch kẻ chướng mắt, cũng chẳng khống chế được biến số, không trừ nổi nhà cực phẩm, xin lưu ý kẻo tự làm khó mình. Nam chính chính thức xuất hiện muộn, nhặt nam nhân chỉ là tình tiết nhỏ cần cho cốt truyện. Nữ chính khởi đầu là tiểu nữ hài 6 tuổi, thân yếu, kiếp trước làm xã súc, không phải đặc công hay bộ đội, nên không thể gϊếŧ sạch kẻ chướng mắt. Nàng chẳng thể khống chế biến số, cũng không trừ được nhà cực phẩm, xin lưu ý kẻo tự làm khó mình. Nhân vật: Hứa Tri Nam, Tiêu Diễn (chính); Hứa Quyện Bách (phụ). Tóm tắt: Nàng chơi trò nhân sinh mô phỏng phiên bản cổ đại. Lập ý: Nỗ lực đổi vận mệnh.
Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Bảy Anh Trai Đều Đi Bán Muối
Bắc Nguyệt Tiểu Mộc
[Huyền Học + Đoàn Sủng + Nam Cường Nữ Cường + Sảng Văn.] Mười bảy năm trước, vì một câu nói khắc người thân của giáng đầu sư mà Yến Thần Thất (Lục Tâm Niệm) bị cha mẹ ruột của mình chọc mù mắt, bịt kín mũi và miệng, sau đó ném ra bãi tha ma chôn sống. Mười bảy năm sau, cô một lần nữa quay trở về và trở thành chưởng môn của phái Mao Sơn – thiên hạ huyền môn chính tông. Muốn võ lực đã có sư phụ cô, muốn tài lực đã có sư thúc của cô. Ngẩng đầu lên ba tấc có đại sư huynh của cô làm thống soái, đào sâu tám tầng có nhị sư huynh của cô làm quân vương. Nếu nhà họ Lục đã nói cô là tai tinh vậy cô sẽ tặng cho mỗi một người trong nhà họ Lục một chiếc quan tài. Vả bay mặt nữ trà xanh, đấm vỡ mồm tên tiện nam, nói ai canh ba chết thì người đó không sống được đến canh năm. Đám người trong giới hào môn nháo nhào quỳ xuống trước giường của Tần Tư Trạm đang sống thực vật mà khóc lóc cầu xin: “Tứ gia, ngài mau tỉnh lại đi! Vợ nhà ngài đi khắp nơi nói người ta sắp chết kia kìa!” Một ngày nọ, Tần Tư Trạm thật sự tỉnh lại, nói với vẻ đường hoàng: “Nếu vợ tôi đã nói các người sắp chết vậy các người đúng là nên chết thật, nhân lúc vẫn còn thở được mà mau chóng sắp xếp cho con cháu đi.”
Tn70: Vợ Đầu Đã Trở Lại Lần Thứ Hai
Lê Vị Ương
Hạ Nhiễm xuyên không trở lại, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hệ thống ở thế giới xuyên không, cô trở về vào thời điểm sinh đứa con thứ ba của mình trong năm 1970. Là phần thưởng cho việc hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, hệ thống thông báo cho cô rằng thế giới cô đang sống là một cuốn sách. Trong sách, cô là vợ đầu bị hãm hại, chết khi sinh đứa con thứ ba. Em gái kế của cô là nữ chính, sau cái chết của cô, em gái kế đã cưới người đàn ông của cô, không chỉ chiếm đoạt người đàn ông đó mà còn khiến bốn đứa con của cô gọi cô ta là...
Thập Niên 70: Người Đẹp Mạnh Mẽ Chinh Phục Gã Thô Kệch
Đường Tiểu Quả Nhi
Vì một bát thịt kho tàu, Khương Nghiên - là một cô gái ngang tàng từ thế giới tận thế đã xuyên không vào tiểu thuyết. Vừa đến, cô đã bị ép gả cho một sĩ quan quân đội thô kệch, người bị vô sinh và đã có hai đứa con nuôi. Cái gì, nửa năm sau sĩ quan này sẽ chết? Vậy chẳng phải là được làm mẹ mà không cần đau đớn, có tiền có nhà, và còn được chồng chết sao? Làm luôn! Khương Nghiên vui vẻ kết hôn và phát hiện ra chồng mình vừa không kiềm chế vừa hoang dã, còn có cơ bụng sáu múi. Nửa năm sau anh không chết, thậm chí còn giúp cô mang thai ba đứa con cùng lúc! *** Khương Mộng sau khi bị ông chồng tái hôn đánh chết, đã trọng sinh và quyết đoán cướp đi vị hôn phu xuất sắc của em gái. Kết quả là sau khi kết hôn, cô ta phát hiện ra mẹ chồng khắc nghiệt, cha chồng lúc nào cũng muốn sàm sỡ cô ta, và vị hôn phu xuất sắc hóa ra là một kẻ vô dụng đáng khinh. Cô ta không thể trở thành phu nhân của chỉ huy mà ai cũng ngưỡng mộ, còn phát hiện ra người chồng bị vô sinh và đoản mệnh ở kiếp trước không chỉ không chết sớm mà còn có ba đứa con cùng lúc. Anh còn cưng chiều Khương Nghiên hết mực, nghe lời cô răm rắp, chỉ đâu đánh đó. Khương Mộng ghen tị đến phát khóc: "Tại sao dù đã trọng sinh một lần, cuộc đời của cô ta vẫn không bằng Khương Nghiên!"
Mang Theo Võ Quán Chuyển Nghề Thành Nông Nữ
Tịch Mịch Phật Khiêu Tường
Lý Hoa - truyền nhân đời thứ 18 của võ quán Lý thị, hạ quyết tâm không kết hôn không sinh con, lên kế hoạch kết thúc võ quán tổ truyền chiếm diện tích hơn nửa con phố ở trong tay mình. Nàng ký kết hiệp nghị sau khi chết sẽ quyên tặng tất cả di sản, nửa đêm say rượu về nhà, tay vuốt ve bảng hiệu võ quán khóc nức nở, kết quả lại xuyên thành một nông gia nữ gầy yếu. Có võ quán tùy thân, lại có một thân công phu kết hợp cùng thể chất đại lực sĩ của nguyên thân, kế hoạch của Lý Hoa đổi thành: Đá cực phẩm, ngược cặn bã, làm ruộng, buôn bán, thu một đám đồ đệ, mở lại võ quán Lý thị, sinh hạ truyền nhân Lý thị, làm rạng rỡ liệt tổ liệt tông.